Page 96 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 96

2. Sẵn sàng học



                     "Discipline - môn học" là một từ hay, nhưng nó đã bị dùng lầm

                như tất cả nh ng từ hay khác đã từng bị dùng lầm trong quá khứ.
                Từ "discipline" bắt nguồn từ cùng gốc với từ "disciple - đệ tử"; nghĩa
                gốc của từ này là "quá trình học." Người sẵn sàng học là đệ tử, và
                quá trình trở nên sẵn sàng học là môn học.
                     Người thông thái không bao giờ sẵn sàng học, bởi vì người đó
                đã  cho  rằng  mình biết; người  đó  rất chuyên  tâm vào  cái  gọi  là  tri

                thức của mình. Tri thức của người đó không là gì ngoài việc nuôi
                dưỡng  cho  bản  ngã  của  người  đó.  Người  đó  không  thể  là  đệ  tử
                được, người đó không thể theo môn học đúng được.
                     Socrates nói: "Tôi biết chỉ mỗi một điều, rằng tôi chẳng biết gì."
                Đó là chỗ bắt đầu của môn học. Khi bạn không biết gì, tất nhiên,
                khao  khát  lớn  lao  để  truy  tìm,  thám  hiểm,  điều  tra  nảy  sinh.  Và
                khoảnh khắc bạn bắt đầu học, nhân tố khác tất yếu theo sau: bất kì

                cái gì bạn đã học đều phải bị vứt bỏ liên tục, bằng không nó sẽ trở
                thành tri thức và tri thức sẽ ngăn cản việc học thêm.
                     Con  người  th c  của  môn  học  không  bao  giờ  tích  lu ;  từng
                khoảnh khắc người đó chết đi bất kì cái gì người đó đã đi tới biết và
                lại trở thành dốt nát. Dốt nát đó mới th c s  chói sáng. Tôi đồng ý

                với Dionysius khi ông ấy gọi dốt nát là chói sáng. Một trong nh ng
                kinh nghiệm tuyệt vời nhất trong s  tồn tại là ở trong trạng thái của
                chói sáng không biết. Khi bạn ở trong trạng thái đó của không biết,
                bạn cởi mở, không có rào chắn, bạn sẵn sàng thám hiểm.
                     Kỉ luật đã từng bị diễn giải lầm. Mọi người đã bảo người khác
                phải gi  kỉ luật cuộc sống của họ, phải làm điều này, không làm điều
                nọ. Cả nghìn cái phải và không phải đã bị áp đặt lên con người, và
                khi người đó sống với cả nghìn cái phải và không phải đó, người đó

                không thể có tính sáng tạo được. Người đó là tù nhân; ở mọi nơi
                người đó đều bắt gặp bức tường.
                     Người sáng tạo phải làm tan biến tất cả mọi cái phải và không
                phải. Người đó cần t  do và không gian, không gian bao la, người
                đó cần toàn thể bầu trời và tất cả các vì sao, chỉ thế thì tính t  phát

                bên trong nhất của người đó mới bắt đầu phát triển.
   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101