Page 143 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 143

Người Mô ha mét giáo rất chống lại mọi hoan lạc, và nhà thổ đầy
                nh ng tiếng cười, bài ca, âm nhạc, điệu vũ. Họ đơn giảm cấm đoán
                điều đó: không người Mô ha mét giáo nào được đi vào chỗ của âm

                nhạc; nghe âm nhạc là tội lỗi.
                     Và cùng điều đó đã được làm bởi các tôn giáo khác - với nh ng
                lí do khác, nhưng họ tất cả đều cắt bỏ đi s  giầu có của con người.
                Và phần lớn giáo huấn cơ bản là ở chỗ bạn nên từ bỏ tiền bạc.
                     Bạn có thể thấy logic này. Nếu bạn không có tiền, bạn không thể
                có cái gì khác được. Thay vì chặt cành, họ chặt chính gốc rễ. Người
                không có tiền thì đói, là kẻ ăn xin, không có quần áo. Bạn không thể
                trông  đợi  người  đó  có  thời  gian  dành  cho  Dostoevsky,  Nijinsky,

                Bertrand Russell, Albert Einstein, không; điều đó là không thể được.
                     Tất  cả  các  tôn  giáo  đều  cùng  nhau  làm  cho  con  người  nghèo
                nhất  có  thể  được.  Họ  đã  kết  án  tiền  bạc  quá  nhiều,  và  ca  ngợi
                nghèo nàn nhiều đến mức khi có liên quan tới tôi, họ là phạm nhân
                lớn nhất mà thế giới đã từng biết tới.

                     Nhìn  điều  Jesus  nói:  lạc  đà  có  thể  đi  qua  lỗ  trôn  kim,  nhưng
                người giầu không thể đi qua cổng thiên đường. Bạn có cho rằng con
                người này lành mạnh không? Ông ấy sẵn sàng cho con lạc đà đi
                qua lỗ trôn kim - điều tuyệt đối không thể được, nhưng ngay cả điều
                không  thể  được  đó  ông  ấy  chấp  nhận  làm  thành  có  thể.  Nhưng
                người giầu đi vào thiên đường sao? Điều đó còn không thể được
                lớn hơn nhiều; không có cách nào để làm điều đó thành có thể cả.

                     Của cải bị kết án, giầu có bị kết án, tiền bạc bị kết án. Thế giới bị
                chia thành hai phe. Chín mươi tám phần trăm mọi người sống trong
                nghèo khó nhưng với niềm an ủi lớn, rằng nơi người giầu không thể
                vào được, thì họ sẽ được các thiên thần đón nhận, các thần đang
                chơi  đàn  harps,  "Alleluia...  Chào  mừng!"  Và  hai  phần  trăm  nh ng
                người giầu đang sống với mặc cảm c c kì rằng họ giầu.

                     Họ không thể tận hưởng được giầu sang của mình bởi vì mặc
                cảm, và sâu bên dưới họ lo sợ: có lẽ họ có thể không được phép
                vào thiên đường. Cho nên họ trong thế tiến thoái lưỡng nan. Giầu có
                đang tạo ra mặc cảm trong họ - họ sẽ không được an ủi bởi vì họ
                không than khóc - họ sẽ không được phép vào thiên đường bởi vì
                họ có nhiều thứ trên trái đất. Họ sẽ bị tống vào địa ngục.
                     Bởi vì tình huống này, người giầu sống trong trạng thái rất đáng

                sợ. Cho dù người đó có hưởng thú, hay cố gắng hưởng thú, thì mặc
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148