Page 139 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 139

chúng trong phòng mình. Không ai sẵn sàng treo tranh của ông ấy
                trong phòng mình bởi vì mọi người đều lo nghĩ, người khác sẽ hỏi,
                "Ông  có  phát  điên  hay  cái  gì  không  đấy?  Đây  là  loại  tranh  gì  thế

                này?"
                     Vincent van Gogh có thế giới riêng của mình. Ông ấy đã mang
                tới một tầm nhìn mới. Phải mất nhiều thập kỉ; dần dần, nhân loại bắt
                đầu cảm thấy rằng cái gì đó có đó. Nhân loại chậm chạp và lờ phờ,
                nó bị tụt lại sau thời gian. Và người sáng tạo bao giờ cũng đi trước
                thời mình, do đó có lỗ hổng.
                     Cho  nên  nếu  bạn  th c  s   muốn  có  tính  sáng  tạo  bạn  sẽ  phải
                chấp nhận rằng bạn không thể nổi tiếng, bạn không thể được mọi

                người biết tới. Nếu bạn th c s  muốn có tính sáng tạo, thế thì bạn
                phải  học  hiện  tượng  đơn  giản  về  "nghệ  thuât  vị  nghệ  thuật,"  chứ
                không theo động cơ nào khác. Thế thì tận hưởng bất kì cái gì bạn
                đang làm. Nếu bạn có thể tìm ra vài người bạn để tận hưởng nó, tốt;
                nếu không ai có đó để tận hưởng, thế thì tận hưởng nó một mình.

                Nếu bạn đang tận hưởng nó, điều đó là đủ. Nếu bạn cảm thấy được
                hoàn thành qua nó, điều đó là đủ.
                     Bạn hỏi tôi, "Tôi không chắc biết phẩm chất của nghệ thuật đúng
                là gì."
                     Nghệ thuật đúng nghĩa là nó giúp bạn trở nên im lặng, tĩnh lặng,
                vui vẻ; nó cho bạn lễ hội, nó làm cho bạn nhảy múa - dù có bất kì ai
                tham  d   cùng  bạn  hay  không  cũng  không  liên  quan.  Nếu  nó  trở

                thành cây cầu gi a bạn và Thượng đế, đó là nghệ thuật đúng. Nếu
                nó trở thành việc thiền, đó là nghệ thuật đúng. Nếu bạn trở nên bị
                cuốn hút vào trong nó, cuốn hút toàn bộ tới mức bản ngã biến mất,
                đó là nghệ thuật đúng.
                     Cho nên đừng lo nghĩ nghệ thuật đúng là gì. Nếu bạn hân hoan
                trong khi làm nó, nếu bạn cảm thấy mất hút trong khi làm nó, nếu

                bạn cảm thấy bị tràn ngập bởi niềm vui và an bình khi làm nó, nó là
                nghệ thuật đúng. Và đừng bận tâm điều nhà phê bình nói. Nhà phê
                bình chẳng biết gì về nghệ thuật cả. Th c tế, người không thể trở
                thành nghệ sĩ lại trở thành nhà phê bình. Nếu bạn không thể tham
                gia vào cuộc chạy đua, nếu bạn không thể là vận động viên chạy
                Olympic, ít nhất bạn có thể đứng bên đường và ném đá vào người
                chạy khác; điều đó bạn có thể làm dễ dàng.
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144