Page 135 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 135

3. Sáng tạo và con lai



                     Tôi cảm thấy thôi thúc thể hiện nghệ thuật và đã qua một lớp

                huấn luyện cổ điển, có kỉ luật về âm nhạc phương tây. Thường
                tôi cảm thấy huấn luyện này cầm tù tính sáng tạo tự phát và tôi
                đã thấy rất khó thực hành đều đặn về sau. Tôi không chắc biết
                phẩm  chất  của  nghệ  thuật  đúng  là  gì,  và  bằng  quá  trình  nào
                người nghệ sĩ tạo ra và chuyển giao nghệ thuật đích thực. Làm
                sao tôi có thể cảm thấy người nghệ sĩ trong tôi?

                     Ngược đời của nghệ thuật là ở chỗ bạn phải học kỉ luật của nó
                và thế rồi bạn phải quên nó đi toàn bộ. Nếu bạn không biết ABC của
                nó bạn sẽ không thể đi rất sâu vào trong nó được. Nhưng nếu bạn
                chỉ biết kĩ thuật của nó và bạn cứ th c hành kĩ thuật đó cả đời mình,
                bạn có thể trở thành rất thạo về mặt kĩ thuật, nhưng bạn sẽ vẫn còn
                là nhà kĩ thuật; bạn sẽ không bao giờ trở thành nghệ sĩ.
                     Trong Thiền họ nói nếu bạn muốn là hoạ sĩ, trong mười hai năm

                học cách vẽ và thế rồi trong mười hai năm quên hết về vẽ. Quên
                hoàn toàn - nó chẳng có liên quan gì tới bạn. Trong mười hai năm
                thiền, chẻ củi, gánh nước từ giếng. Làm bất kì cái gì, nhưng không
                vẽ.
                     Và thế rồi một hôm bạn sẽ có thể vẽ. Hai mươi bốn năm huấn

                luyện: mười hai năm huấn luyện trong việc học kĩ thuật và mười hai
                năm huấn luyện trong việc quên kĩ thuật. Và thế rồi bạn có thể vẽ.
                Bây giờ kĩ thuật đã trở thành chỉ là một phần của bạn; nó không còn
                là  tri  thức  kĩ  thuật  n a,  nó  trở  thành  một  phần  của  máu  bạn  và
                xương  bạn  và  tu   bạn.  Bây  giờ  bạn  có  thể  t   phát.  Nó  sẽ  không
                ngăn cản bạn, nó sẽ không cầm tù bạn.
                     Điều đó đích xác là kinh nghiệm của tôi n a.
                     Bây giờ đừng chỉ th c hành. Quên hết tất cả về âm nhạc cổ điển

                đi. Làm các loại việc khác: làm vườn, điêu khắc, vẽ, nhưng quên âm
                nhạc cổ điển đi, cứ dường như nó không tồn tại chút nào. Trong vài
                năm để nó vẫn còn ở sâu bên dưới, trong bản thể bạn để cho nó trở
                nên được tiêu hoá. Thế thì nó không còn là kĩ thuật n a. Thế thì một
                ngày nào đó một thôi thúc bất thần sẽ xâm chiếm bạn - và thế rồi

                hãy bắt đầu chơi lại. Và khi bạn chơi lại, đừng bận tâm quá nhiều về
                kĩ thuật, bằng không bạn sẽ chẳng bao giờ t  phát được.
   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140