Page 137 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 137

- con sẽ nói nó thế nào để không có vẻ thiếu tế nhị? - thành cái gì đó
                đẹp đẽ và tốt lành và thậm chí linh thiêng. S  th c là, Mẹ yêu ơi,
                con yêu Myron và Myron yêu lại con. Chúng con muốn cưới nhau

                sớm nhất có thể được và cả hai chúng con hi vọng mẹ sẽ ban phúc
                lành cho chúng con."
                     "Nhưng Chauncey này," người mẹ phản đối, "con có hiểu điều
                mình vừa nói không? Con có thể th c thà trông đợi mẹ bỏ qua hôn
                nhân như vậy được không? Mọi người sẽ nói gì? Bạn bè và hàng
                xóm chúng ta sẽ nghĩ gì?"
                     "A, Mẹ ơi, mẹ sẽ buồn đấy - con có thể cảm thấy điều đó trong
                xương con. Và sau đó chúng con đã là bạn tốt với nhau n a. Con

                chưa bao giờ tin vào điều đó từ mẹ - từ tất cả mọi người!"
                     "Nhưng con ơi, con không thể đi ngược lại tục lệ như thế này!"
                     "Thôi được, Mẹ, để chúng con có quyền trong chỗ công khai như
                nh ng người văn minh. Đích xác và chính xác, mẹ hay bất kì ai khác
                có thể có phản đối nào với việc Myron và con trở thành chồng và

                chồng?"
                     "Con  biết  hoàn  toàn  rõ  tại  sao  mẹ  phản  đối  -  nó  là  người  Do
                Thái!"
                     Mọi người chống lại lẫn nhau nhiều thế. Họ đã bị ước định cho
                s  đối kháng này lâu tới mức họ đã quên mất hoàn toàn rằng chúng
                ta tất cả đều là con người, rằng chúng ta thuộc vào cùng trái đất,
                vào cùng hành tinh.

                     Khoảng cách càng lớn gi a vợ và chồng, sản phẩm phụ của hôn
                nhân càng tốt. Và cùng điều đó xảy ra trong âm nhạc, trong hội hoạ,
                trong toán học, trong vật lí, trong hoá học - một loại lai. Bất kì khi
                nào  một người  chuyển  từ  môn  này  sang  môn  khác  người  đó  đều
                mang hương vị của môn của mình, mặc dù môn đó không thể được
                th c hành. Bạn có thể làm được gì với âm nhạc của mình khi bạn đi

                vào vật lí? Bạn phải quên tất cả về nó, nhưng nó vẫn còn trong nền
                tảng. Nó đã trở thành một phần của bạn; nó sẽ ảnh hưởng tới bất kì
                điều gì bạn làm. Vật lí xa xăm thế, nhưng nếu bạn đã từng có học
                trong âm nhạc, chẳng chóng thì chầy bạn sẽ tìm thấy các lí thuyết,
                giả thuyết, mà bằng cách nào đó mang mầu sắc và hương vị của âm
                nhạc. Bạn có thể bắt đầu cảm thấy rằng thế giới này là hài hoà -
                không phải hỗn loạn mà là hài hoà. Bạn có thể bắt đầu cảm thấy, tìm

                vào nh ng th c tại sâu hơn của vật lí, rằng s  tồn tại là dàn nhạc.
   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142