Page 132 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 132

Nhớ lấy, khi cuốn sách được hoàn thành và đứa trẻ được sinh
                ra, cảm thấy hạnh phúc đi - tận hưởng không gian đó, bởi vì sớm
                hay muộn cuốn sách mới sẽ nảy sinh. Như lá mọc ra từ cây, như

                hoa bắt nguồn từ cây - đích xác giống như thế, bài thơ bắt nguồn từ
                nhà thơ, tiểu thuyết bắt nguồn từ nhà viết tiểu thuyết, bức tranh bắt
                nguồn từ hoạ sĩ, bài ca được sinh ra từ ca sĩ. Không cái gì có thể
                được làm, chúng là t  nhiên.
                     Cho nên đôi khi vào mùa thu khi lá vàng rơi và cây đứng trơ trọi
                một mình, khẳng khiu không lá trên nền trời, tận hưởng nó. Đừng
                gọi nó là cái trống rỗng, gọi nó là kiểu tràn đầy mới - tràn đầy với
                bản thân bạn. Không có ai để can thiệp vào, bạn nghỉ ngơi trong bản

                thân mình. Thời kì nghỉ ngơi đó là cần thiết cho mọi nghệ sĩ; nó là
                quá trình t  nhiên. Thân thể của từng người mẹ cần nghỉ ngơi một
                chút. Một đứa trẻ được sinh ra và đứa khác được thụ thai... điều đó
                vẫn xảy ra, nó vẫn xảy ra ở phương Đông, và ở Ấn Độ nó vẫn tiếp
                tục. Người phụ n  gần như già đi vào tuổi ba mươi, liên tục cho sinh

                ra  trẻ  con  mà  không  lỗ  hổng  nào  để  phục  hồi,  để  làm  trẻ  lại  con
                người mình, để được một mình. Cô ấy bị cạn kiệt, mệt mỏi. Tuổi trẻ
                của cô ấy, tươi tắn của cô ấy, cái đẹp của cô ấy, đã mất đi rồi. Một
                thời kì nghỉ ngơi là cần khi bạn cho sinh thành ra đứa con. Bạn cần
                thời kì nghỉ ngơi. Và nếu đứa con sẽ là người nổi tiếng, thế thì một
                thời kì nghỉ dài là cần thiết. Người nổi tiếng chỉ sinh một con, bởi vì
                toàn thể bản thể đều được bao gồm vào trong đó. Và thế rồi có thời

                kì nghỉ ngơi, thời kì nghỉ ngơi dài để phục hồi, để lấy lại năng lượng
                mà bạn đã trao cho đứa con - để lấy lại bản thân mình sao cho cái gì
                đó có thể được sinh ra từ bạn.
                     Khi bạn viết tiểu thuyết, nếu nó th c s  là tác phẩm nghệ thuật
                lớn, bạn sẽ cảm thấy trống rỗng. Nếu nó chỉ là một loại tạp chí mà
                bạn đã làm vì tiền bởi vì nhà xuất bản nào đó đã làm hợp đồng với

                bạn,  thế thì nó  không  sâu  sắc lắm. Bạn  sẽ không  cảm thấy trống
                rỗng sau nó, bạn sẽ vẫn còn như cũ. Sáng tạo của bạn càng sâu
                hơn, trống rỗng của bạn sau đó sẽ càng lớn hơn. Cơn bão càng lớn,
                im  lặng  tới  trong  náo  động  của  nó  càng  lớn.  Tận  hưởng  điều  đó.
                Cơn bão là tốt, tận hưởng nó; và im lặng đi theo sau nó cũng tốt.
                Ngày là tốt, đầy hoạt động; đêm cũng rất đẹp, đầy nh ng bất hoạt,
                thụ động, trống rỗng. Người ta ngủ. Vào buổi sáng bạn lại trở về với

                thế giới với đầy năng lượng làm việc, hành động.
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137