Page 127 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 127
hình này bởi vì ông ấy đau khổ sâu sắc, ông ấy đã bị thương nặng,
bởi vì tương lai của ông ấy đen tối. Người đàn bà ông ấy đã chọn
không còn n a. Từ tình yêu lớn lao và tính thiền, Taj Mahal đã đi
vào s tồn tại. Nó vẫn còn mang rung động. Nó không phải là đài kỉ
niệm bình thường, nó là đặc biệt. Các kim t tháp ở Ai Cập cũng
vậy, và có nhiều, nhiều thứ trên thế giới đã được tạo ra như nghệ
thuật mục tiêu - được tạo ra bởi nh ng người biết điều họ đang làm,
được tạo ra bởi các thiền nhân lớn. Upanishad cũng như vậy, các
kinh Phật cũng như vậy, các phát biểu của Jesus cũng như vậy.
Nhớ lấy, với tôi, tính sáng tạo nghĩa là tính thiền, tính sáng tạo
nghĩa là trạng thái của vô trí - thế thì Thượng đế giáng xuống bạn,
thế thì tình yêu tuôn chảy ra từ bạn. Thế thì cái gì đó xảy ra từ s
hiện diện tốt lành của bạn, tràn ngập s hiện diện tốt lành. Đó là
phúc lành. Bằng không nó là nôn mửa.
Bạn có thể vẽ, bạn có thể viết như cách trị liệu, nhưng đốt bức vẽ
của bạn đi và bài thơ của bạn đi. Bạn không cần trưng bày thứ nôn
mửa của bạn cho mọi người. Và nh ng người trở nên quan tâm tới
bãi mửa của bạn, bản thân họ cũng phải ốm yếu; họ cũng cần trị liệu
- bởi vì nếu bạn trở nên quan tâm vào cái gì đó, bạn đang bầy tỏ
bạn là ai, bạn ở đâu.
Tôi hoàn toàn ủng hộ cho nghệ thuật mục tiêu, tôi hoàn toàn ủng
hộ cho nghệ thuật mang tính thiền, tôi hoàn toàn ủng hộ cho cái gì
đó từ Thượng đế giáng xuống. Bạn trở thành phương tiện.
Và bạn nói, "Một Tolstoy không bao giờ có thể trở thành vị phật."
Ai đã bảo bạn điều này? Một Tolstoy có thể trở thành vị Phật chứ, sẽ
trở thành vị Phật sớm hoặc muộn.
Và bạn nói, "Nhưng thế thì vị Phật có thể viết Chiến tranh và Hoà
bình không"? Và vị Phật đang làm gì? Tôi đang làm gì ở đây? Bạn
đã bao giờ đọc Gita của Krishna chưa? - nó là Chiến tranh và Hoà
bình đấy! Tolstoy có thể viết Chiến tranh và Hoà bình, Anna
Karenina và nhiều sách hay khác, không phải bởi vì ông ấy là
Tolstoy mà bất chấp việc là một Tolstoy. Dostoyevsky đã viết Thằng
Ngốc, Tội ác và Trừng phạt, và, một trong nh ng cuốn sách hay
nhất, Anh em nhà Karamazov - không phải bởi vì ông ấy là
Dostoyevsky mà vì bất chấp việc là điều đó. Cái gì đó của ông ấy là
cái của vị Phật; cái gì đó của ông ấy mang tính tôn giáo mênh mông.
Dostoyevsky là người tôn giáo - không toàn bộ, nhưng một phần,