Page 140 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 140
Đó là điều nhà phê bình cứ làm. Họ không thể là người tham gia,
họ không thể sáng tạo ra cái gì.
Tôi đã nghe nói về nhà huyền môn Sufi yêu hội hoạ, và tất cả các
nhà phê bình vào thời ông ấy đều chống lại ông ấy. Mọi người sẽ tới
và chỉ cho ông ấy, "Cái này sai, cái kia sai."
Ông ấy trở nên mệt mỏi về nh ng người này, cho nên một hôm,
ngay trước nhà mình ông ấy treo tất cả tranh của mình lên. Và ông
ấy mời tất cả các nhà phê bình tới và bảo họ tới mang theo chổi vẽ,
mầu vẽ, để cho họ có thể sửa lại tranh của ông ấy - họ đã phê bình
đủ rồi; bây giờ là lúc tới để sửa.
Không một nhà phê bình nào quay lại. Dễ phê, khó sửa. Và sau
đó, các nhà phê bình dừng việc phê bình tranh của ông ấy. Ông ấy
đã làm điều đúng!
Nh ng người không biết cách sáng tạo trở thành nhà phê bình -
cho nên đừng lo nghĩ về họ. Điều quyết định là cảm giác bên trong
của bạn, hăng hái bên trong, nhiệt tình bên trong. Nếu làm nhạc cho
bạn cảm giác nhiệt tình, niềm vui nảy sinh trong bạn, bản ngã biến
mất, thế thì nó trở thành cây cầu gi a bạn và Thượng đế. Nghệ
thuật có thể là điều mang tính cầu nguyện nhất, điều mang tính thiền
nhiều nhất. Nếu bạn có thể trong bất kì nghệ thuật nào, âm nhạc, hội
hoạ, điêu khắc, điệu vũ, nếu bất kì nghệ thuật nào cũng có thể làm
chủ bản thể bạn, đó là cách tốt nhất để cầu nguyện, cách tốt nhất để
thiền. Thế thì bạn không cần cách thiền nào khác; đó là cách thiền
của bạn. Điều đó sẽ dẫn bạn dần dần, từng bước một, vào Thượng
đế. Cho nên đây là tiêu chí của tôi: nếu điều đó dẫn bạn tới Thượng
đế, nó là nghệ thuật đúng, nó là nghệ thuật đích th c.