Page 152 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 152

phủ bởi bất kì ý nghĩ nào, bất kì triết lí nào, bất kì tôn giáo nào. Bạn
                nhìn vào sự tồn tại bằng đôi mắt như trẻ thơ, và thế thì bỗng nhiên
                chỉ có câu trả lời.

                     Không có câu hỏi nào trong sự tồn tại. Câu hỏi tới từ bạn. Và
                chúng sẽ cứ tới, và bạn có thể cứ tích luỹ thật nhiều câu trả lời tuỳ
                thích; những câu trả lời đó sẽ chẳng ích gì. Bạn phải đạt tới câu trả
                lời - và để đạt tới câu trả lời, bạn phải vứt bỏ mọi việc hỏi. Khi không
                có câu hỏi trong tâm trí, tầm nhìn là sáng tỏ, bạn có sự sáng tỏ của
                cảm nhận; cánh cửa của cảm nhận được lau sạch và mở ra, và mọi
                thứ bỗng nhiên trở thành trong suốt. Bạn có thể đi tới chính chiều
                sâu. Bất kì khi nào bạn nhìn, cái nhìn của bạn đều xuyên thấu tới cốt

                lõi sâu nhất - và ở đó bỗng nhiên bạn tìm thấy bản thân mình.
                     Bạn thấy bản thân mình ở mọi nơi. Bạn sẽ thấy bản thân mình
                trong tảng đá nếu bạn nhìn sâu, đủ sâu. Thế thì người nhìn, người
                quan sát, trở thành vật được quan sát, người thấy trở thành cái thấy,
                người biết trở thành cái được biết. Nếu bạn nhìn đủ sâu vào tảng

                đá, vào cây cối, hay vào đàn ông hay đàn bà, nếu bạn cứ nhìn sâu,
                cái nhìn đó là vòng tròn. Nó bắt đầu từ bạn, thế rồi đi qua người
                khác và quay về bạn. Mọi thứ đều trong suốt thế. Chẳng cái gì cản
                trở. Tia sáng đi, trở thành vòng tròn, và rơi lại vào bạn.
                     Do đó một trong các phát biểu bí mật nhất của Upanishad: Tat
                Twamasi Swetaketu: "Ngươi là cái đó " hay "Cái đó là ngươi." Vòng
                tròn hoàn chỉnh. Bây giờ người thành tâm là một với Thượng đế.

                Bây giờ người tìm kiếm là một với tìm kiếm. Bây giờ người truy tìm
                bản thân người đó trở thành câu trả lời.
                     Trong sự tồn tại không có câu hỏi. Tôi đã sống trong nó đủ lâu tới
                giờ, và tôi đã không bắt gặp một câu hỏi nào - thậm chí không một
                mảnh mẩu của câu hỏi. Người ta đơn giản sống nó.
                     Thế thì cuộc sống có cái đẹp của riêng nó. Không hoài nghi nảy

                sinh trong tâm trí, không nghi ngờ bao quanh bạn, không câu hỏi tồn
                tại bên trong bản thể bạn - bạn là không phân chia, là toàn thể.
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157