Page 148 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 148
người trên thế giới đã trở nên hoàn toàn mù với ước định của họ,
gánh nặng xấu xí mà thế hệ già hơn đã trao cho họ. Nó gây tổn
thương nhiều tới mức tốt hơn cả là quên tất cả về nó đi. Nhưng
bằng việc quên nó, bạn không thể loại bỏ được nó.
Bằng việc quên bệnh ung thư, bạn không thể tác động lên nó
được. Bằng việc không thừa nhận nó, giữ nó trong bóng tối, bạn
đang nhận rủi ro không cần thiết chống lại bản thân mình. Nó sẽ cứ
phát triển. Nó cần bóng tối; nó cần bạn không biết về nó. Nó sẽ che
đậy toàn thể bản thể bạn chẳng chóng thì chầy. Và không ai khác sẽ
chịu trách nhiệm cho nó ngoại trừ bạn.
Cho nên nếu bạn cảm thấy rằng bạn đang có những thoáng
nhìn, vài cửa sổ đang mở ra trong bạn.
"Tính tiếp nhận được cảm thấy như đang chết đi với tôi..." Bạn
đã bao giờ nghĩ về điều đó chưa? Tính tiếp nhận được cảm thấy
như đang chết đi với bạn - điều đó đúng. Tính tiếp nhận được cảm
thấy như đang chết đi bởi vì tính tiếp nhận có vẻ như sự bẽ mặt.
Nhận cái gì đó, đặc biệt là tình yêu, nghĩa là bạn là kẻ ăn xin. Không
ai muốn ở đầu nhận bởi vì điều đó làm cho bạn thấp kém người cho.
"Tính tiếp nhận được cảm thấy như đang chết đi với tôi, và một cách
tự động mọi thứ bên trong cứ đi sang báo động đỏ."
Báo động đỏ được cấy vào trong bạn bởi xã hội mà bạn bao giờ
cũng kính trọng, bởi cùng những người bạn đã coi là người chỉ
mong điều tốt lành cho người khác. Và tôi không nói rằng họ có chủ
định cố gắng làm hại bạn. Họ đã từng bị những người khác làm hại,
và họ đơn giản truyền bất kì cái gì họ đã nhận được từ bố mẹ họ, từ
thầy giáo của họ, từ các thế hệ già hơn.
Từng thế hệ cứ đem bệnh tật của mình cho thế hệ mới, và một
cách tự nhiên thế hệ mới trở nên ngày một bị nặng gánh hơn. Bạn là
kẻ kế thừa của tất cả những điều mê tín, những quan niệm kìm nén
của toàn thể lịch sử. Điều cứ chuyển sang báo động đỏ không phải
là cái gì đó thuộc vào bạn. Nó là ước định của bạn cứ sang báo
động đỏ. Và câu cuối cùng của bạn chỉ là nỗ lực để tìm ra cách hợp
lí hoá nó. Đó cũng là một trong những nguy hiểm lớn mà mọi người
phải nhận biết tới.
Đừng hợp lí hoá.
Cứ đi vào chính gốc rễ của mọi vấn đề.