Page 145 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 145

Điều thứ nhất là, bạn không có tự kính trọng nào; do đó khi tình
                yêu tới với bạn, bạn không cảm thấy bản thân mình đủ thích hợp để
                nhận nó. Nhưng bạn lại là đống lộn xộn tới mức bạn thậm chí không

                thể thấy ra sự kiện đơn giản: Bởi vì bạn chưa bao giờ chấp nhận
                bản thân mình như bạn vậy, bạn chưa bao giờ yêu bản thân mình,
                làm sao bạn có thể xoay xở nhận tình yêu của ai đó khác? Bạn biết
                bạn không xứng đáng với nó, nhưng bạn không muốn chấp nhận và
                thừa nhận ý tưởng ngu xuẩn này mà đã từng được nhồi nhét vào
                bạn, rằng bạn không xứng đáng với nó. Cho nên bạn phải làm gì?
                Bạn đơn giản từ chối tình yêu. Và để từ chối tình yêu, bạn phải tìm
                cớ.

                     Cái cớ đầu tiên và dễ thấy nhất là, "Đấy không phải là tình yêu -
                đó là lí do tại sao mình không thể chấp nhận được nó." Bạn không
                thể tin được rằng ai đó có thể yêu bạn. Khi bản thân bạn không thể
                yêu được bạn, khi bạn đã không thấy bản thân mình, cái đẹp của
                bạn và duyên dáng của bạn và vĩ đại của bạn, làm sao bạn có thể tin

                được điều đó khi ai đó nói, "Em đẹp lắm. Anh có thể thấy trong mắt
                em chiều sâu, sâu thẳm, duyên dáng vô cùng. Anh có thể thấy trong
                trái  tim  em  nhịp  điệu,  hài  hoà  với  vũ  trụ."  Bạn  không  thể  nào  tin
                được tất cả những điều này; nó là quá nhiều. Bạn quen bị kết án,
                bạn quen bị trừng phạt, bạn quen bị bác bỏ. Bạn quen không được
                chấp nhận như bạn đang vậy - cho nên những điều này bạn có thể
                nhận rất dễ dàng.

                     Tình yêu sẽ có tác động vô cùng lên bạn bởi vì bạn sẽ phải trải
                qua biến đổi lớn trước khi bạn có thể nhận được nó. Đầu tiên bạn
                phải chấp nhận bản thân mình mà không mặc cảm nào. Bạn không
                phải là tội nhân như người Ki tô giáo và các tôn giáo khác cứ dạy
                bạn.
                     Bạn không thấy cái ngu xuẩn của toàn thể vấn đề. Anh chàng

                nào đó ở xa xăm trong quá khứ, một Adam, không vâng lời Thượng
                đế, điều  cũng  chẳng  phải  tội lỗi  gì mấy. Thực  tế, anh  ta tuyệt đối
                đúng là không vâng lời ông ấy. Nếu bất kì ai mà phạm tội, thì đó là
                Thượng đế, bởi việc cấm đoán con trai riêng của mình, con gái riêng
                của  mình,  không  được  ăn  quả  tri  thức  và  ăn  quả  cuộc  sống  vĩnh
                hằng. Cái loại cha gì vậy? Cái loại Thượng đế gì vậy? Cái loại tình
                yêu gì vậy?
   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150