Page 140 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 140

Ngay khoảnh khắc này khi im lặng này lan tràn khắp, bạn là ai?
                Không  ai  cả,  vô  thực  thể.  Bạn  không  có  tên,  bạn  không  có  hình
                dạng. Bạn không là đàn ông không là đàn bà, không là người Hindu

                không là người Mô ha mét giáo. Bạn không thuộc vào bất kì nước
                nào, bất kì quốc gia nào, bất kì giống nòi nào. Bạn không là thân thể,
                và bạn không là tâm trí.
                     Thế thì bạn là gì? Trong im lặng này, hương vị của bạn là gì?
                Làm sao nó cho mùi vị hiện hữu? Chỉ an bình, chỉ im lặng... và từ an
                bình và im lặng đó niềm vui lớn lao bắt đầu trào lên bề mặt, phụt lên,
                không bởi lí do nào cả. Nó là bản tính tự phát của bạn.
                     Nghệ thuật gạt tâm trí sang bên là toàn thể bí mật của tính tôn

                giáo bởi vì khi bạn gạt tâm trí sang bên, bản thể bạn bùng nổ thành
                nghìn lẻ một mầu sắc. Bạn trở thành cầu vồng, hoa sen, hoa sen
                một nghìn cánh. Bỗng nhiên bạn mở ra, và thế thì toàn thể cái đẹp
                của sự tồn tại - cái là vô hạn - là của bạn. Thế thì tất cả các vì sao
                trên trời đều ở bên trong bạn. Thế thì ngay cả bầu trời cũng không

                phải là giới hạn của bạn; bạn không còn có giới hạn nào.
                     Im lặng cho bạn cơ hội để tan chảy, hội nhập, biến mất, bay hơi.
                Và khi bạn không có, bạn hiện hữu; lần đầu tiên bạn hiện hữu. Khi
                bạn không có, Thượng đế có, niết bàn có, chứng ngộ có. Khi bạn
                không có, tất cả đều được tìm thấy. Khi bạn có, tất cả đều bị mất.
                     Con người đã trở thành người tự ý thức; đó là việc đi lạc lối của
                người đó, đó là sa ngã nguyên thuỷ. Tất cả các tôn giáo đều nói về

                sa ngã  nguyên  thuỷ theo  cách  này  cách  khác, nhưng  câu  chuyện
                hay nhất được nêu trong Ki tô giáo. Sa ngã nguyên thuỷ là bởi vì
                con người ăn quả từ cây tri thức. Khi bạn ăn từ cây tri thức, quả tri
                thức, nó tạo ra tự ý thức.
                     Bạn càng thông thái, bạn càng bản ngã hơn... do đó mới có bản
                ngã của học giả, bác học, maulvis. Bản ngã trở nên được trang điểm

                bằng  tri  thức,  kinh  sách,  hệ  thống  tư  tưởng.  Nhưng  chúng  không
                làm cho bạn hồn nhiên; chúng không đem bạn tới phẩm chất như trẻ
                thơ của cởi mở, của tin cậy, của tình yêu, của tính cầu nguyện. Tin
                cậy, tình yêu, tính cầu nguyện, ngạc nhiên tất cả đều biến mất khi
                bạn trở nên rất thông thái.
                     Và chúng ta vẫn được dạy trở nên thông thái. Chúng ta không
                được dạy hồn nhiên, chúng ta không được dạy cách cảm thấy ngạc

                nhiên về sự tồn tại. Chúng ta được bảo cho tên các loài hoa, nhưng
   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145