Page 143 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 143
giống thế này trong cuộc sống của mình - bởi vì chính tìm kiếm mà
bạn trở nên kinh hoàng và lo nghĩ và rối loạn tới mức tầm nhìn của
bạn không còn sáng tỏ, và cái gì đó ở ngay trước bạn, bạn không
thể thấy được nó.
Đây là hoàn cảnh này. Bạn không cần tìm tính duy nhất; bạn đã
là duy nhất rồi. Không có cách nào để làm một thứ thành duy nhất
hơn. Từ "duy nhất hơn" là ngớ ngẩn. Duy nhất là đủ, không tồn tại
cái gì như "duy nhất hơn." Nó cũng giống như từ vòng tròn. Vòng
tròn tồn tại - không tồn tại cái gì như "vòng tròn hơn." Điều đó là ngớ
ngẩn. Vòng tròn bao giờ cũng hoàn hảo; nhiều hơn là không cần.
Không có mức độ của vòng tròn. Vòng tròn là vòng tròn; ít hơn và
nhiều hơn đều vô dụng.
Tính duy nhất là tính duy nhất; ít hơn và nhiều hơn không áp
dụng cho nó. Bạn đã là duy nhất rồi. Người ta nhận ra điều này chỉ
khi người ta sẵn sàng trở thành bình thường. Đây là ngược đời.
Nhưng nếu bạn hiểu, không có vấn đề - ngược đời có đó, và là điều
hay, và không có vấn đề gì. Ngược đời không phải là vấn đề. Nó có
vẻ như vấn đề nếu bạn không hiểu; nếu bạn hiểu, nó là hay, là bí ẩn.
Trở thành bình thường, và bạn sẽ trở thành phi thường. Cố gắng
trở thành phi thường và bạn sẽ vẫn còn bình thường.
Phải cho cái gì và phải nhận cái gì? Bây giờ tôi hiểu rằng
tôi chỉ mới bắt đầu thoáng nhìn về những điều này. Tính
tiếp nhận được cảm thấy như đang chết đi với tôi, và
một cách tự động mọi thứ bên trong cứ đi sang báo
động đỏ. Giúp tôi với! Sự tồn tại dường như khổng lồ
thế.
Tôi có thể hiểu điều gây rắc rối cho bạn. Nó gây rắc rối cho hầu
hết mọi người. Điều tốt là bạn đã nhận ra nó bởi vì bây giờ việc thay
đổi tình huống này là có thể. Người không may là những người đang
chịu đựng từ cùng vấn đề này mà không nhận biết về nó; bởi vì việc
không nhận biết của họ, không có khả năng cho bất kì biến đổi nào.
Bạn đã dũng cảm phơi bầy bản thân mình. Tôi vui sướng mênh
mông về nó. Tôi muốn tất cả mọi người của tôi cũng đủ dũng cảm