Page 146 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 146

Tình yêu đòi hỏi rằng Thượng đế phải bảo Adam và Eve, "Trước
                khi các con ăn cái gì khác, hai cây này phải được ghi nhớ. Ăn thật
                nhiều từ cây trí huệ và ăn thật nhiều từ cây cuộc sống vĩnh hằng tuỳ

                thích, để cho các con cũng có thể ở trong cùng không gian bất tử
                mà ta đang ở trong đó." Điều đó đáng phải là điều đơn giản cho bất
                kì ai đang yêu. Nhưng Thượng đế lại cấm Adam không cho trí huệ
                nghĩa là ông ấy muốn Adam vẫn còn dốt nát. Có lẽ ông ấy ghen tị,
                sợ hãi, khi biết rằng nếu Adam trở nên trí huệ, anh ta sẽ trở nên
                bình đẳng với ông ấy. Ông ấy muốn giữ Adam trong dốt nát để cho
                anh ta vẫn còn kém cỏi. Và nếu anh ta ăn quả cây cuộc sống vĩnh
                hằng, thế thì anh ta sẽ tự mình là thượng đế.

                     Thượng đế này, người ngăn cản Adam và Eve phải đã từng rất
                ghen tị, hoàn toàn xấu, vô nhân bản, không có tình. Và nếu tất cả
                những  điều  này  không  phải  là  tội  lỗi,  thế  thì  tội  lỗi  có  thể  là  gì?
                Nhưng các tôn giáo đã từng dạy bạn, người Do Thái và người Ki tô
                giáo và người Mô ha mét giáo, rằng bạn vẫn mang tội lỗi mà Adam

                đã phạm phải. Có giới hạn để căng chuyện dối trá ra lâu thế. Cho dù
                Adam đã phạm tội, bạn không thể mang tội đó được. Bạn đã được
                Thượng đế tạo ra, theo những tôn giáo này, và bạn không mang tính
                thượng đế, nhưng bạn mang sự không vâng lời của Adam và Eve
                sao?
                     Đây là cách thức phương Tây để kết án bạn - bạn là tội nhân.
                Cách thức phương Đông đi tới cùng kết luận nhưng từ những tiền

                đề khác nhau. Họ nói mọi người đều bị đè nặng bởi tội lỗi vô cùng
                và những hành vi ác, phạm phải trong hàng triệu kiếp quá khứ. Thực
                tế, gánh nặng của người Ki tô giáo hay người Do Thái hay người Mô
                ha mét giáo còn ít hơn nhiều. Bạn chỉ mang tội lỗi mà Adam và Eve
                đã phạm phải. Và nó phải đã trở thành rất phai mờ - hết thế kỉ nọ tới
                thế kỉ kia rồi. Bạn không phải là kẻ kế thừa trực tiếp tội của Adam và

                Eve. Nó đã được truyền qua nhiều triệu bàn tay; đến giờ lượng của
                nó phải gần như vi lượng đồng cân rồi.
                     Nhưng  khái  niệm  phương  Đông  thậm  chí  còn  nguy  hiểm  hơn.
                Bạn không mang tội lỗi của ai khác cả. Ngay chỗ đầu tiên bạn không
                mang tội của ai đó khác. Bố bạn phạm tội ác - bạn không thể bị tống
                vào trại giam được. Thậm chí ý thức con người thông thường sẽ nói
                rằng nếu người cha phạm tội hay tội ác, người đó phải chịu tội. Con
   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151