Page 142 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 142

Hai vật giống nhau không tồn tại chút nào, cho nên không cần là
                ai  đó.  Bạn  chỉ  là  chính  bản  thân  mình,  và  bỗng  nhiên  bạn  là  duy
                nhất, vô song. Đó là lí do tại sao tôi nói rằng điều này là ngược đời:

                Những người tìm kiếm đều thất bại, và những người không bận tâm,
                bỗng nhiên đạt tới.
                     Nhưng đừng bị lẫn lộn trong lời. Để tôi nhắc lại: Ham muốn là phi
                thường là rất bình thường bởi vì mọi người đều có nó. Và có hiểu
                biết là bình thường thì lại rất phi thường bởi vì điều đó hiếm khi xảy
                ra. Một Phật, một Lão Tử, một Jesus có nó. Cố gắng là duy nhất đều
                có ở tâm trí mọi người và tất cả những người này đều thất bại và
                thất bại hoàn toàn.

                     Làm sao bạn có thể là duy nhất hơn bạn đã là vậy? Tính duy
                nhất đã có đó rồi; bạn phải khám phá ra nó thôi. Bạn không phát
                minh ra nó đâu; nó bị giấu kín bên trong bạn. Bạn phải làm lộ nó ra
                cho sự tồn tại, có vậy thôi. Tính duy nhất này không phải là được
                trau dồi. Nó là kho báu của bạn. Bạn đã từng mang nó mãi mãi rồi.

                Nó là chính bản thể của bạn, chính cốt lõi của bản thể của bạn. Bạn
                chỉ phải nhắm mắt lại và nhìn vào bản thân mình. Bạn chỉ phải dừng
                lại một chốc và nghỉ ngơi và nhìn. Nhưng bạn đang chạy nhanh thế,
                bạn đang trong vội vàng thế để đạt tới nó, tới mức bạn sẽ bỏ lỡ nó.
                     Một trong những đại đệ tử của Lão Tử, Liệt Tử, nói rằng có lần
                một kẻ ngốc đi kiếm lửa với chiếc nến trong tay anh ta. Liệt Tử nói,
                "Anh ta không biết lửa là gì, anh ta đáng ra có thể đã nấu cơm sớm

                hơn. Anh ta vẫn còn đói cả đêm bởi vì anh ta đã đi kiếm lửa nhưng
                không thể tìm thấy nó, và anh ta cầm cây nến trong tay. Làm sao
                anh ta có thể tìm kiếm trong bóng tối mà không có nến?"
                     Bạn đang tìm kiếm tính duy nhất, và bạn có nó trong tay mình.
                Nếu bạn hiểu điều này, bạn có thể nấu cơm sớm hơn. Tôi đã nấu
                cơm và tôi biết chứ. Bạn đang đói không cần thiết - cơm có đó, nến

                có đó, nến là lửa. Không cần cầm nến và đi tìm. Nếu bạn cầm nến
                trong tay, và bạn cứ đi tìm khắp thế giới, bạn sẽ không thấy lửa bởi
                vì bạn không hiểu lửa là gì. Bằng không bạn đã hiểu bởi vì cây nến
                ở ngay trước bạn, bạn đang cầm nó trong tay mình.
                     Thỉnh thoảng điều đó xảy ra cho những người đeo kính. Họ đeo
                kính rồi, và họ đi tìm kính. Họ có thể vội vàng, và khi họ đang vội, họ
                tìm mọi nơi và hoàn toàn quên mất rằng họ đã đeo kính rồi. Người

                ta có thể lâm vào kinh hoàng. Bạn có thể đã có kinh nghiệm nào đó
   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147