Page 144 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 144

để phơi bầy bản thân họ, dù nó dường như xấu thế nào.
                     Ước định là cứ che giấu cái xấu và cứ giả vờ về cái đẹp. Điều đó
                tạo  ra  tình  huống  tinh  thần  phân  liệt:  Bạn  cứ  trưng  bầy  bản  thân

                mình, cái bạn không là; và bạn cứ kìm nén bản thân mình, cái bạn
                đang là. Cuộc sống của bạn trở thành cuộc nội chiến liên tục. Bạn
                đang tranh đấu với bản thân mình, và bất kì tranh đấu nào với bản
                thân mình cũng đều sẽ phá huỷ bạn. Không ai có thể thắng.
                     Nếu tay phải và tay trái của tôi bắt đầu đánh nhau, bạn nghĩ tay
                nào có thể thắng? Thỉnh thoảng tôi có thể xoay xở để tay phải cảm
                thấy thoải mái rằng nó là kẻ thắng, và thỉnh thoảng đổi tình huống và
                để tay trái cảm thấy nó là kẻ thắng. Nhưng cả hai không thể thực sự

                là kẻ thắng được bởi vì chúng cả hai đều là tay tôi.
                     Gần như mọi con người đều mang nhân cách chia chẻ. Và sự
                kiện có ý nghĩa nhất là ở chỗ người đó đồng nhất bản thân mình với
                phần giả, và người đó phủ nhận thực tại của mình. Trong tình huống
                này bạn không thể hi vọng làm trưởng thành sinh linh tâm linh.

                     Điều người hỏi này đang nói là cực kì quan trọng để hiểu. Cô ấy
                đang hỏi, "Phải cho cái gì?" Bạn đã bao giờ hỏi bản thân mình phải
                cho cái gì không? Bạn nghĩ bạn đã cho nhiều thế cho con mình, cho
                vợ mình, cho bạn gái của mình, cho xã hội, cho câu lạc bộ Rotary,
                cho câu lạc bộ Lions - bạn đang cho nhiều thế. Nhưng sự kiện là,
                bạn không biết phải cho cái gì.
                     Chừng  nào  bạn  còn  chưa  cho  bản  thân  mình,  bạn  chẳng  cho

                chút nào.
                     Bạn có thể cho tiền, nhưng bạn không phải là tiền. Chừng nào
                bạn còn chưa cho bản thân mình - điều đó nghĩa là chừng nào bạn
                còn chưa cho tình yêu - bạn không biết cho là gì.
                     "... và phải nhận cái gì?" Gần như mọi người đều nghĩ mình biết
                phải nhận cái gì. Nhưng người hỏi này là đúng trong việc hỏi và phơi

                bầy bản thân cô ấy, rằng cô ấy không biết phải nhận cái gì. Cũng
                như chừng nào bạn còn chưa cho tình yêu bạn không biết phải cho
                gì, cùng điều đó là đúng về việc nhận: Chừng nào bạn còn chưa có
                khả năng nhận tình yêu, bạn không biết phải nhận cái gì. Bạn muốn
                được yêu, nhưng bạn đã không nghĩ về nó: Bạn có khả năng nhận
                tình yêu không? Có nhiều cản trở tới mức sẽ không cho phép bạn
                nhận nó.
   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149