Page 29 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 29

nào đó mà dần dần bạn có thể thảnh thơi và bắt đầu mỉm cười và
                cười lại.
                     Cho nên không chỉ là khi bạn buồn bạn giả vờ mỉm cười, khi bạn

                muốn mỉm cười nữa, bạn cũng giả vờ buồn bởi vì toàn thể ý tưởng
                ngu xuẩn về giữ nhất quán. Từng khoảnh khắc có cách thức riêng
                của nó và không khoảnh khắc nào cần nhất quán với bất kì khoảnh
                khắc  nào  khác.  Cuộc  sống  là  một  luồng,  nó  là  dòng  sông:  Nó  cứ
                thay đổi trạng thái của nó. Cho nên người ta không cần lo nghĩ về
                nhất quán. Bất kì ai trở nên lo nghĩ về nhất quán cũng sẽ trở thành
                không chân thực bởi vì chỉ dối trá mới có thể nhất quán. Chân thực
                bao giờ cũng thay đổi. Chân thực chứa các mâu thuẫn của nó - và

                đó là cái giầu có của chân thực, đó là cái bao la của nó, đó là cái
                đẹp của nó.
                     Cho nên nếu bạn cảm thấy buồn, thế thì buồn - không kết án,
                không đánh giá nó tốt hay xấu. Không có vấn đề về tốt hay xấu, nó
                đơn giản là vậy. Và khi nó đi, cứ để cho nó đi. Khi đó bạn lại bắt đầu

                mỉm cười, đừng cảm thấy mặc cảm bởi vì bạn vừa mới buồn xong,
                cho nên làm sao bạn có thể mỉm cười được? Cứ để ai đó trước hết
                kể chuyện cười, cứ để ai đó trước hết phá vỡ tảng băng, và thế rồi
                bạn sẽ cười. Đợi đúng khoảnh khắc. Điều đó chống lại đạo đức giả.
                Khi bạn hạnh phúc, thì hạnh phúc; không cần giả vờ cái gì cả.
                     Và nhớ: Từng khoảnh khắc đều có thực tại nguyên tử. Nó là gián
                đoạn  với khoảnh  khắc  quá  khứ  và nó  không  nối  với khoảnh  khắc

                tương  lai.  Từng  khoảnh  khắc  đều  mang  tính  nguyên  tử.  Chúng
                không phải nối nhau trong một dãy, chúng không tuyến tính. Từng
                khoảnh khắc có cách hiện hữu riêng của nó, và bạn phải ở đó, trong
                khoảnh khắc đó, không gì khác. Đây là điều thực sự được ngụ ý bởi
                chân thực.
                     Chân  thực  nghĩa  là  đích  thực,  chân  thực  nghĩa  là  chân  thành.

                Chân  thực  không  phải  là  điều  logic.  Nó  là  trạng  thái  tâm  hồn  của
                việc chân thực - không phải là chân thực theo người lí tưởng nào
                đó, bởi vì nếu có người lí tưởng nào đó bạn sẽ trở thành giả. Nếu
                bạn nghĩ rằng phải giống vị Phật mới là chân thực, thế thì bạn sẽ
                không bao giờ chân thực bởi vì bạn không phải là vị Phật, và bạn sẽ
                áp đặt Phật lên bạn. Bạn có thể ngồi giống như Phật, bạn có thể gần
                như trở thành bức tượng đá cẩm thạch, nhưng sâu bên dưới bạn sẽ

                vẫn như cũ. Phật sẽ chỉ là tư thế. Và nếu bạn có người lí tưởng, bạn
   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34