Page 35 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 35

nào đó phép màu xảy ra, khi bản thân đứa trẻ bắt đầu truy tìm. Thế
                nữa cũng đừng cung cấp cho nó câu trả lời làm sẵn. Câu trả lời làm
                sẵn chẳng giúp được cho ai cả; câu trả lời làm sẵn là đờ đẫn và ngu

                xuẩn. Giúp nó trở nên thông minh hơn đi. Thay vì cho nó câu trả lời,
                cho nó tình huống và thách thức để cho thông minh của nó được
                mài sắc và nó hỏi sâu sắc hơn - tới mức câu hỏi thấm vào chính cốt
                lõi của nó, tới mức câu hỏi trở thành câu hỏi sống và chết.
                     Nhưng điều đó là không được phép. Bố mẹ rất sợ, xã hội rất sợ.
                Nếu trẻ con được phép vẫn còn tự do, ai biết được? Chúng có thể
                không bao giờ vào cùng nhóm mà bố mẹ chúng thuộc vào, chúng có
                thể không bao giờ đi tới nhà thờ - Cơ đốc giáo, Tin lành, thế này thế

                nọ. Ai biết cái gì sẽ xảy ra khi chúng trở nên thông minh theo cách
                riêng của chúng? Chúng sẽ không trong kiểm soát của bạn. Và xã
                hội này cứ đi ngày một sâu vào chính trị để kiểm soát mọi người, để
                sở hữu linh hồn của mọi người.
                     Đó là lí do tại sao điều đầu tiên họ phải làm là phá huỷ tin cậy -

                tin cậy của đứa trẻ vào chính nó, tự tin tưởng của đứa trẻ vào bản
                thân nó. Họ phải làm cho nó run rẩy và sợ hãi. Một khi nó run rẩy, nó
                bị kiểm soát. Nếu nó tự tin, nó không bị kiểm soát. Nếu nó tự tin nó
                sẽ tự khẳng định mình, nó sẽ cố gắng làm cái riêng của nó. Nó sẽ
                không bao giờ muốn làm cái gì của bất kì ai khác. Nó sẽ đi cuộc
                hành trình riêng của nó, nó sẽ không hoàn thành ham muốn của bất
                kì ai khác vì cuộc hành trình nào đó. Nó sẽ không bao giờ là kẻ bắt

                chước, nó sẽ không bao giờ là người đờ đẫn và chết. Nó sẽ sống
                động, rung động cùng cuộc sống tới mức không ai có thể kiểm soát
                được nó.
                     Phá huỷ tin cậy của nó, và bạn đã thiến nó rồi. Bạn đã lấy đi sức
                mạnh của nó; bây giờ nó bao giờ cũng sẽ bất lực và bao giờ cũng
                cần ai đó chi phối, chỉ dẫn, và chỉ huy nó. Bây giờ nó sẽ là người

                lính tốt, công dân tốt, người quốc gia tốt, người Ki tô giáo tốt, người
                Mô ha mét giáo tốt, người Hindu tốt.
                     Vâng, người đó sẽ là tất cả những điều này. Nhưng người đó sẽ
                không là cá nhân thực. Người đó sẽ không có gốc rễ nào, người đó
                sẽ bị bật rễ cả đời mình. Người đó sẽ sống mà không có rễ - và
                sống không rễ là sống trong khổ sở, là sống trong địa ngục. Cũng
                như cây cần rễ trong đất, con người cũng là cây và cần rễ trong sự
   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40