Page 37 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 37

Tôi không nói rằng người không có thông minh thì không thể trở
                nên  thành  công  được,  không  thể  trở  nên  nổi  tiếng  được  -  nhưng
                người đó sẽ vẫn còn là rởm. Và đó là nỗi khổ: Bạn có thể trở nên nổi

                tiếng, nhưng nếu bạn là rởm, bạn sống trong khổ sở. Bạn không biết
                phúc lành nào cuộc sống đang trút lên bạn - bạn sẽ không bao giờ
                biết cả. Bạn không có đủ thông minh để biết. Bạn sẽ không bao giờ
                thấy cái đẹp của sự tồn tại bởi vì bạn không có nhạy cảm để biết nó.
                Bạn sẽ không bao giờ thấy phép màu vô cùng đang bao quanh bạn,
                cái bắt chéo qua con đường của bạn theo cả triệu cách mọi ngày.
                Bạn sẽ không bao giờ thấy được nó bởi vì để thấy nó, bạn cần khả
                năng mênh mông để hiểu, để cảm, để hiện hữu.

                     Xã hội này là xã hội hướng quyền lực. Xã hội này vẫn còn hoàn
                toàn nguyên thuỷ, hoàn toàn man rợ. Vài người - chính khách, tu sĩ,
                giáo sư - đang chi phối cả triệu người. Và xã hội này đang vận hành
                theo cách không đứa trẻ nào được phép có thông minh. Phải cực kì
                ngẫu nhiên mà thỉnh thoảng vị Phật mới tới trái đất - cực kì ngẫu

                nhiên. Bằng cách nào đó, thỉnh thoảng một người thoát ra khỏi nanh
                vuốt của xã hội. Thỉnh thoảng một người vẫn còn không bị đầu độc
                bởi xã hội. Điều đó phải là vì một số lỗi nào đó, sai lầm nào đó của
                xã hội. Bằng không xã hội thành công trong việc phá huỷ rễ của bạn,
                trong việc phá huỷ tin cậy của bạn vào bản thân mình. Và một khi
                điều đó được làm, bạn sẽ không bao giờ có khả năng tin cậy vào bất
                kì ai. Một khi  bạn  không  có khả  năng  yêu  bản  thân  mình, bạn  sẽ

                không bao giờ có khả năng yêu bất kì ai. Đó là chân thực tuyệt đối,
                không có ngoại lệ cho nó. Bạn có thể yêu người khác chỉ nếu bạn có
                khả năng yêu bản thân mình. Nhưng xã hội kết án việc tự yêu. Nó
                nói điều đó là vị kỉ, nó nói điều đó là tự ái.
                     Vâng tự yêu mình có thể trở thành tự ái, nhưng không nhất thiết
                là vậy. Nó có thể trở thành tự ái nếu nó chưa bao giờ đi vượt ra

                ngoài bản thân nó, nó có thể trở thành một loại vị kỉ nếu nó trở nên
                bị giới hạn vào chính nó. Bằng không, tự yêu mình là bắt đầu của tất
                cả tình yêu khác.
                     Người yêu bản thân mình chẳng chóng thì chầy bắt đầu tuôn tràn
                với tình yêu. Người tin cậy vào bản thân mình không thể bất tín với
                bất kì ai được, ngay cả với những người định lừa người đó, ngay cả
                với những người đã lừa người đó. Vâng, người đó thậm chí không
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42