Page 4 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 4
Lời nói đầu
Mọi người đều sợ thân thiết - nó là điều khác dù bạn nhận biết về
nó hay không. Thân thiết nghĩa là phơi bày bản thân bạn trước
người lạ - và chúng ta tất cả đều là người lạ; chẳng ai biết ai. Chúng
ta thậm chí còn là người lạ với bản thân mình bởi vì chúng ta không
biết chúng ta là ai.
Thân thiết đem bạn tới gần người lạ. Bạn phải vứt bỏ tất cả mọi
phòng thủ; chỉ thế thì thân thiết mới là có thể. Và nỗi sợ là ở chỗ nếu
bạn vứt bỏ tất cả mọi phòng thủ, tất cả mặt nạ của bạn, ai biết người
lạ sẽ làm gì với bạn? Chúng ta tất cả đều che giấu cả nghìn lẻ một
thứ, không chỉ với người khác mà với bản thân mình, bởi vì chúng ta
đã được nuôi dưỡng bởi nhân loại ốm yếu với đủ mọi loại kìm nén,
cấm đoán, kiêng kị. Và nỗi sợ là ở chỗ với ai đó là người lạ - và điều
đó chẳng thành vấn đề, bạn có thể đã sống với một người trong ba
mươi năm, bốn mươi năm; tính lạ chẳng bao giờ biến mất - người ta
cảm thấy an toàn hơn khi giữ chút ít phòng thủ, chút ít khoảng cách,
bởi vì ai đó có thể tận dụng điểm yếu của bạn, nhược điểm của bạn,
mong manh của bạn.
Mọi người đều sợ thân thiết.
Vấn đề trở nên phức tạp hơn bởi vì mọi người đều muốn thân
thiết. Mọi người đều muốn thân thiết bởi vì nếu không bạn một mình
trong vũ trụ này - không bạn bè, không người yêu, không ai bạn có
thể tin cậy được, không người nào bạn có thể mở tất cả các vết
thương của mình ra. Và vết thương không thể được chữa lành
chừng nào chúng còn chưa được mở ra. Bạn càng che giấu chúng,
chúng càng trở nên nguy hiểm hơn. Chúng có thể trở thành ung thư.
Một mặt thân thiết là nhu cầu bản chất, cho nên mọi người đều
khao khát nó. Bạn muốn người khác thân thiết để cho người khác
vứt bỏ phòng thủ của họ, trở thành mong manh, cởi mở tất cả các
vết thương của người đó, vứt bỏ tất cả các mặt nạ và cá tính giả của
người đó, đứng trần trụi như người đó vậy. Và mặt khác, mọi người
đều sợ thân thiết - bạn muốn thân thiết với người khác, nhưng bạn
không muốn vứt bỏ phòng thủ của mình. Đây là một trong những