Page 7 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 7

nhận biết về nó. Nhưng chúng ta là những sinh linh yếu ớt - yếu ớt
                nhất trong toàn thể sự tồn tại. Con của con người là đứa trẻ yếu ớt
                nhất trong tất cả các con vật khác. Con của các con vật khác có thể

                sống sót không mẹ, không bố, không gia đình. Nhưng con của con
                người sẽ chết ngay lập tức. Cho nên yếu ớt này không phải là cái gì
                đó để bị kết án - nó là cách diễn đạt cao nhất của tâm thức. Hoa
                hồng cũng yếu ớt; nó không phải là đá. Và không cần cảm thấy khó
                chịu về điều đó, rằng bạn là bông hồng và không phải là đá.
                     Chỉ khi hai người trở nên thân thiết họ mới không còn là người
                lạ. Và đó là kinh nghiệm đẹp khi thấy rằng không chỉ bạn mới đầy
                nhược điểm mà người khác nữa - có lẽ mọi người - cũng đầy nhược

                điểm. Cách diễn đạt cao nhất của bất kì cái gì cũng đều trở nên yếu
                hơn. Rễ rất mạnh, nhưng hoa không thể mạnh thế được. Cái đẹp
                của nó là bởi vì sự không mạnh của nó. Vào buổi sáng nó nở cánh
                hoa  ra  để  đón  chào  mặt  trời,  nhảy  múa  cả  ngày  trong  gió,  trong
                mưa, trong mặt trời, và đến tối cánh hoa đã bắt đầu rã rời rơi rụng;

                nó mất đi.
                     Mọi thứ đẹp, quí giá, đều sẽ rất nhất thời. Nhưng bạn muốn mọi
                thứ là thường hằng. Bạn yêu ai đó và bạn hứa, "Anh sẽ yêu em cả
                đời." Và bạn biết hoàn toàn rõ là bạn thậm chí không thể chắc chắn
                được ngày mai - bạn nói lời hứa giả dối. Tất cả mọi điều bạn có thể
                nói là, "Anh yêu em khoảnh khắc này, và anh sẽ trao tính toàn bộ
                của anh cho em. Về khoảnh khắc tiếp anh chẳng biết gì. Làm sao

                anh có thể hứa được? Em phải tha thứ cho anh."
                     Nhưng những người yêu đều hứa hẹn đủ mọi thứ họ không thể
                hoàn thành được. Thế rồi thất vọng bước vào; thế rồi khoảng cách
                trở nên ngày một lớn hơn; thế rồi tranh đấu, xung đột, vật lộn, và
                cuộc sống đã từng được ngụ ý trở nên hạnh phúc hơn lại trở thành
                chỉ là nỗi khổ dài lâu, mòn mỏi.

                     Nếu bạn trở nên nhận biết rằng bạn sợ thân thiết, điều đó có thể
                trở thành khải lộ lớn cho bạn, và thành cuộc cách mạng nếu bạn
                nhìn vào bên trong và bắt đầu vứt bỏ mọi thứ mà bạn cảm thấy xấu
                hổ và chấp nhận bản tính của bạn như nó vậy, không như nó đáng
                phải là. Tôi không dạy cái "phải" nào cả. Mọi cái "phải" đều làm cho
                tâm trí con người ốm yếu. Mọi người nên được dạy về cái đẹp của
                'đây', huy hoàng vô cùng của bản tính. Cây không biết gì tới Mười

                lời  răn,  chim  không  biết  gì  tới  Kinh  sách  Thiêng  liêng.  Chính  con
   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11   12