Page 29 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 29

không bao giờ có thể cảm thấy được hoàn thành; trong hoài nghi
                bạn bao giờ cũng run rẩy, trong hoài nghi bạn bao giờ cũng sẽ vẫn
                còn khổ sở và phân chia và lưỡng l . Trong hoài nghi bạn sẽ vẫn

                còn trong ác mộng. Cho nên ngày nọ hay ngày kia bạn sẽ bắt đầu
                tìm kiếm cách vượt ra ngoài nó. Cho nên tôi nói là kẻ vô thần tốt hơn
                là kẻ hữu thần, kẻ hữu thần giả.
                     Bạn đã được dạy phải tin - từ ngay thời thơ ấu, tâm trí của mọi
                người đã được ước định để tin: tin vào Thượng đế, tin vào linh hồn,
                tin vào cái này và tin vào cái nọ. Bây giờ tin tưởng đã đi vào trong
                máu xương bạn, nhưng nó vẫn là tin thôi - bạn chưa biết. Và chừng
                nào bạn còn chưa biết, bạn không thể được giải thoát. Tri thức giải

                thoát,  chỉ  việc  biết  mới  giải  thoát.  Mọi  tin  tưởng  đều  là  thứ  vay
                mượn; người khác đã trao chúng cho bạn, chúng không phải là việc
                nở hoa của bạn. Và làm sao thứ vay mượn có thể đưa bạn tới cái
                th c được, cái th c tuyệt đối? Vứt bỏ mọi thứ bạn đã lấy từ người
                khác đi. Là người ăn xin còn tốt hơn người giầu - giầu không phải

                bởi việc kiếm sống riêng của bạn mà giầu bởi của cải ăn trộm; giầu
                qua những thứ vay mượn, giầu qua truyền thống, giầu qua thừa kế.
                Không,  tốt  hơn  cả  hãy  là  kẻ  ăn  xin  nhưng  là  kẻ  ăn  xin  của  riêng
                mình. Cái nghèo đó có tính giầu có trong nó bởi vì nó là th c, còn
                cái giầu của tin tưởng lại rất nghèo. Những tin tưởng đó không bao
                giờ có thể đi rất sâu; nhiều nhất chúng vẫn còn ở lớp da bên ngoài.
                Gãi chút xíu, và hoài nghi tòi ra.

                     Bạn tin vào Thượng đế; thế rồi kinh doanh của bạn sụp đổ và
                bỗng nhiên hoài nghi có đó. Bạn nói, "Mình không tin, mình không
                thể tin vào Thượng đế được." Bạn tin vào Thượng đế và người yêu
                của bạn chết, và hoài nghi bật ra. Bạn tin vào Thượng đế và chỉ bởi
                cái chết của người yêu của bạn mà tin tưởng này bị phá hu  sao?
                Nó cũng chẳng đáng giá gì nhiều. Tin cậy không bao giờ có thể bị

                phá hu  - một khi nó có đó, không cái gì có thể phá hu  được nó.
                Không cái gì, tuyệt đối không cái gì có thể phá hu  được nó.
                     Cho nên nhớ lấy, có khác biệt lớn lao giữa tin cậy và tin tưởng.
                Tin cậy mang tính cá nhân; tin tưởng mang tính xã hội. Tin cậy của
                bạn phải trưởng thành; tin tưởng của bạn có thể vẫn còn vậy, dù
                bạn là bất kì cái gì, và tin tưởng có thể bị áp đặt lên bạn. Vứt bỏ tin
                tưởng đi. Nỗi sợ sẽ có đó - bởi vì nếu bạn vứt bỏ tin tưởng, hoài

                nghi nảy sinh. Mỗi tin tưởng đều ép buộc hoài nghi ẩn vào đâu đó,
   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34