Page 142 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 142
Vọng cổ: Phượng Xưa
đơn phương, nàng vẫn khép cánh cửa lòng
khô cạn.
Góc núi chân mây tình mất dấu
Non thề nước hẹn chẳng vì đâu.
Lý Con Sáo.
Tiếng sóng đưa
Vọng Cổ Tiếng sóng lạc loài chân mây
Buồn ngập tràn quanh đây
Ôi ! Xót xa thao thức canh dài
Mơ tưởng một hình hài
Nàng phương trời sao tôi thương nhớ
Mạch Vạn Niên Sao nhớ thương hắt hiu tình tôi
Cành phượng hồng năm xưa đã chết
Như chết theo nỗi đau ngàn sau.
5.- Nàng biền biệt cách xa hơn nửa
vòng trái đất, có biết nỗi lòng tôi khắc khoải
Thơ : (Ngâm Tao Đàn) mơ màng. Thôi nhé! Tình tôi xin trả lại cho
nàng. Nàng góc biển tôi chân trời vĩnh viễn,
Từ lúc em đi trời đất lạ khép lại rồi một trang sử tình yêu. Nàng cứ
Phượng hồng rũ sắc rụng trên thơ đi nhưng xin đừng trở lại như cánh chim trời
Trăm thương ngàn nhớ trôi về biển xuôi gió dạt về Nam. Nỗi đớn đau một mình
Theo cánh buồm vô định ước mơ. tôi ấp ủ như vết thương tôi cũng ủ rũ lâu rồi.
1.- Tôi đứng bên dòng sông Kiên 6.- Cầu sông Kiên chiều nay gió mát,
cạnh cây phượng hồng nhìn con thuyền trôi rất vui vầy kẻ lại người qua. Tôi thui thủi
theo làn sóng vỗ...mà cứ ngỡ như se sắt tình nhìn mấy cành phượng cũ, phượng vẫn buồn
tôi tiếng sóng vỗ trong...lòng. Nàng đã ra đi mặc kẻ lạ người xa. Kìa! Bay trong gió tà áo
bỏ lại giấc mơ nồng. Tôi đứng đó giọt lệ sầu ai tha thướt hình như là bóng dáng của kiêu
tan vỡ, mộng ban đầu duyên thắm lạc về sa. Hỡi ôi! Nàng rảo bước trở về quê cũ
đâu. Kỷ niệm nào sao chẳng giữ cho nhau, khiến tim tôi bỗng choáng ngộp trong lòng.
nhắc nhở chi thêm khổ thêm sầu. Thuyền ra Sao không đi biệt đường chim mỏi
khơi bất định nơi nao. Đây mái trường xưa Để giọt tình nồng đọng đáy tim
cánh phượng tàn bay bay trong gìó. Để cánh phượng hồng khô sắc nhớ
Để giòng sông cũ vẫn chờ đợi ai.
2.- Kìa biển vắng một con thuyền trôi
lạc lỏng như trong tôi lạc lỏng một con
thuyền. Gợi giấc mơ xưa một giấc mộng Mạch Vạn Niên
huyền. Tình tôi đó mối tình đầu tha thiết đã
bao lần thố lộ cùng ai. Nhưng hỡi ôi tình vẫn
Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019 Trang 139