Page 138 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 138

Người Đưa Thư Đã Đi Qua



              cho đành. Vậy   i l  có mắt liếc mày ưa thì làm   mà tâm tình mà hẹn hò... dù năm bảy phút sau,
              sao  mà  tỏ  dạ.  Những  lá  thư,  ờ  những  lá  thư.   lá thư đã bị bỏ dở nửa chừng vì một viên đạn
              Những t ang giấy xé  a từ tập vở học t ò, mực     quái ác.    những lá thư, nét chữ  un  ẩy như
              tím mực xanh, chép vụng về một câu thơ bóng       những câu tâm kinh đứt khúc của bà mẹ xa con,
              gió của ai đó, hay khá hơn, cắn bút, cặm cụi tả   của người vợ sinh con đầu lòng mà không thấy
              t ời t ăng mây nư c để vụng ý một tâm tình,   i   mặt ch ng,  của người  tình t ẻ nh   một người
              cẩn thận xếp đôi xếp ba, nhét vào phong bì   i    tình t ẻ ...
              nắn nót đề tên địa chỉ   ai đó      i len lén ghé
              một t ạm bưu điện,   i ngó t ư c ngó sau nhét     Thương hông, làm sao không xúc động. Đã có
              đại  vào  thùng  thơ    i  vội  vã  quay  lưng  bỏ  đi   một thời, người ta viết thư cho nhau bất cứ ở
              như vừa làm một việc tày t ời cứ sợ người quen    đâu, bất cứ lúc nào vì sống và chết đã không
              bắt gặp. Mà cũng phải, ở cái tuổi m i nứt mắt     còn  anh gi i, vì sum họp và chia lìa không ai
              thì có chuyện gì t ọng đại mà phải thư v i từ     hẹn được. Chỉ còn những lá thư, v i người đưa
              ngoài cái chuyện gởi thư v i tình, thứ chuyện     thư  như  những  chiếc  phao  cuối  cùng  nấn  níu
              động t ời thời đó. Thư đó. Thư tình m i l n.      cho những tâm tình sắp đuối.
              L n  lên  chút  nữa.   nh  tiền  tuyến  em  hậu
              phương.  iữa cái thời nhộn nhạo lửa đạn thì ôi    Tình  sử còn đầy những t ang thư kín  chữ mà
              thôi hẳn không biết đã có bao nhiêu t ang thư     mỗi  dấu  phẩy  dấu  chấm  là  những  thao  thức
              viết tay đã bay t i bay lui để kéo lại gần nhau   dằng dặc, mà mỗi tái bút là một ư c mơ t ăn
              một thành phố và một góc  ừng, để nối lại một     t ở, mà mỗi đợi chờ đã hiển hiện ngay từ khi
              môi hôn còn lở dở. Thời đó, những người lính      vừa gác bút. Những lá thư tình của Napoléon
              quân bưu đã vác những bọc thư v i những địa       và  oséphine mà chữ nghĩa quến đặc như mật
              chỉ KBC lạ hoắc theo những chiếc t ực thăng       ngọt dậy men.. Những lá thư của  eo ge  ands
              bay  tuốt  lên  những  đ n  binh  t eo  lắt  lẻo  t ên   và  l  ed  de  Musset  mà  tình  ý  đắm  đuối  ẩn
              những  chỏm  núi  vắt  mây  hay  lún  chân  t ong   tàng  t ong  từng  l p  vỏ  chữ  bọc  ngoài       .
              những bãi sình lầy để t ao tận tay người ở đó      ần v i chúng ta hơn,     năm sau ngày mất,
              mấy  lời  hỏi  han  lo  lắng  cầu  nguyện  ...  của   người  con  gái  của  lbe t  Camus  đã  cho  phổ
              người ở nhà.   i len lách qua những ng  hẻm,      biến  Co  espondance  1   -1   ,  g m  1     (
              lặn lội qua những làng xóm ... người đưa thư ở    một  ngàn  hai  t ăm  năm  mươi  lăm   t ang  chi
              thành phố lại đem về một lời t ấn an, một câu     chít  chữ  nghĩa  say  đắm  như  hoa  v i  bư m,
              dặn dò, một ư c hẹn ... của người đi xa. Vậy      được  t ao  qua  đổi  lại  giữa  nhà  văn  và  người
              đó, những lá thư và những người đưa thư thời      nhân tình giấu mặt, nữ kịch sĩ Ma ia Casa ès.
              đó  đã  cầm  giữ,  níu  chặt  từng  mối  thâm  tình   Một ngàn hai t ăm năm mươi lăm t ang kể lể
              đang bị gió bão lung lay. Cho đến giờ, dẫu có     nh  thương, kêu  êu cách t ở, và n ng nàn hơi
              cứng lòng cách mấy, mà có dịp nghe hay đọc        hư m tình nhân... của một nhà văn mà mỗi tác
              lại  một  đoạn  nhạc  và  lời  của  ông T ần Thiện   phẩm đều là một t a vấn sắc lạnh về bản thể của
              Thanh t ong cái thời lửa đạn đó mà không xúc      cuộc  đời,  mà  tha-nhân-là-địa-ngục,  mà  mọi
              động                                              tương giao chỉ là ngộ nhận, mà mỗi người t ong
                                                                chúng ta từ sinh   a đã  chịu  chung lời  nguyền
               hư c a l nh  ba l  làm bàn n n nét ch  kh ng     Sisyphe ...
              ngay
              Nhưng thư c a l nh ghi gi a rừng c y khi nhớ      Dư i ngòi bút của một văn nhân, tình yêu hiện
               m thật đầy (**)                                   a  lóng  lánh  muôn  màu  muôn  sắc.  Chữ  và
                                                                nghĩa không còn là những ký hiệu vô tình, mà
                những lá thư viết từ một góc núi, ở một bìa     ngược lại được vỗ về bằng chính sự chân thành,
               ừng, kê giấy lên ba-lô, lên một tảng đá mà viết   nỗi  thiết  tha,  niềm  đam  mê,  lòng  t ân  t ọng...




              Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019                                                                                              Trang 135
   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143