Page 139 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 139
Người Đưa Thư Đã Đi Qua
chữ nghĩa đó đã bay tung lên như đàn bư m là tưởng tượng nhưng sáng ngời tính nhân bản
lượn để tụng ca tình yêu. Và ngược lại, nhờ vậy t ong mối liên hệ giữa người và người. (****)
tình yêu cũng t ở nên tươi thắm như lá hoa
được tắm mát mưa ngu n. Người ta yêu nhau. Những lá thư và những người đưa thư đã có
Và hạnh phúc t ần gian là một cái gì có thật. Kể một thời dính liền nhau như một. Và quí giá và
cả đến khi mất nhau vì định mệnh, niềm luyến cần thiết không kém gì cơm gạo bánh mì nư c
ái giữa hai người vẫn không chút lạt phai. lọc ...
Ma ia Casa ès. Quand on a aimé quelqu un, on
l aime tou ou s. Lo squ une ois, on n a plus Vâng đã có một thời, những lá thư – không hạn
été seule, on ne l est plus amais. định số câu số chữ mà chỉ bị gi i hạn bằng
chính xúc cảm của người viết, nghĩa là bằng
Làm sao kể a hết được những lá thư tình giấu chính một phần đời sống thật, lửng lơ hay cu n
mặt, bay lẫn lút t ong c i thế gian vô tình, bay cuộn, ạo ực hay ã ời... Và người đưa thư,
chấp ch i t ong c i không gian vô tận. Vậy đó những bư c chân đi nối lại những dặm t ường..
mà những cánh thư bay qua bay lại, mà nối kết
những chia lìa, mà xóa mất những anh gi i Vậy mà cái thời đó đã mất, hay sắp mất. Mà đã
nhân tạo ngăn cách những tấm lòng. hay sắp thì cũng là đang mất.
Đã có một thời, những người đưa thư ... Những lá thư chưa bao giờ có gi i hạn vì lòng
con người có gì để gi i hạn đâu. Người ta vui,
Thử tưởng đến những k sĩ phóng ngựa t ong làm sao tính được vui mấy chữ mấy hàng.
đêm, qua đèo qua suối, để t ao cho kịp một Người ta bu n, làm sao tính được bu n mấy
phong thư, nối cho kịp hai đầu một nỗi nh . câu mấy đoạn. Vậy mà đã t i lúc phải tính.
Nắng lửa, mưa dầm, gió cuốn, sương sa... đã có
bao giờ làm chùn bư c... những người đưa thư Cái thời đại tin học coi vậy mà ác nghiệt.
Không. Tự như thời xưa họ đã gò mình t ên Chẳng cấm chẳng cản mà i đến một lúc dưng
lưng ngựa, qua t uông qua ải, đến thời sau họ không người ta quên mất những câu viết ân
vẫn lầm lũi xuôi ngược khắp phố phường, qua tình. Dường như đã đến lúc mọi chuyện, hỏi
ngã năm ngã bảy, len lỏi những hóc hẻm, leo han, hẹn hò, nhắc nhở, than thở, t ần tình...
t èo những bậc thang để giao tận tay một nỗi ngay cả giữa những tình nhân còn đang lúc
vui, một niềm bu n, một t ách móc hay một mặn n ng cũng đâm a tiết kiệm từng chữ...
chờ t ông ... kể cả thắp lại cho những kẻ l từng lời. Mấy cái ấp app t ên mấy cái
đường lạc bư c từng chút niềm hy vọng. Làm điện thoại cầm tay (hay còn được gọi là điện
sao quên được câu chuyện đẹp như một bài thơ thoại tinh khôn đã được tính toán sao cho gọn
của anh phát thư Ma io mù chữ, mỗi ngày cong cho nhanh cho kịp... t i nỗi i a chỉ còn từng
mình t ên chiếc xe đạp cũ mèm, bánh lăn lao mẫu đối thoại cụt ngủn cụt ngẳn, cắt đầu ngắt
xao qua t iền núi quanh co, t ên một hòn đảo đuôi ... dĩ nhiên chưa đến nổi như T itte hạn
nhỏ ngoài khơi Địa T ung Hải để tận tay giao chế hỉ-nộ-ái-ố-ai-lạc-dục đầu đuôi vào 1 0 chữ,
cho ablo Ne uda từng lá thư quê nhà khi nhà nhưng do tính chất và điều kiện sử dụng, tự ban
thơ bị kết án lưu vong, phải bỏ xứ a đi. Từ đó đầu có mục đích là để nhắn tin, iết i thành
nẩy sinh một mối giao cảm lạ lùng. nh đưa thứ phương tiện thông tin, t uyền bá, bày tỏ,
thư nghèo mạt ệp t ao tận tay người thi sĩ danh thăm hỏi, ủ ê, mời gọi... kể cả tự tình... phổ
giá hình bóng của quê hương ngàn t ùng. Đổi biến phổ thông phổ cập nhất đời. Đôi khi để
lại thi hào đã từng đoạt giải Nobel văn chương nhanh gọn hơn nữa, óc sáng tạo của con người
chuyển lại cho chàng t ai quê mùa và dốt nát sáng t i tạo a những hình tượng emo i để thay
những ẩn dụ thi ca tuyệt tác. Chuyện phim dù cho chữ viết, thứ ký hiệu ngoằn ngoèo mà lắm
Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019 Trang 136