Page 136 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 136

Người Đưa Thư Đã Đi Qua



              khoảng  không  vốn  vẫn  hay  chia  cách  những   cùng  cực  của  mặt  giấy  mênh  mông,  người  ta
              tấm lòng.                                         nói  chuyện  v i  một  người.  Thầm  thì  hay   ạo
                                                                 ực. Xốc nổi hay điềm đạm. Người ta nói, nói
               ã lâu, khi mà người ta còn tụm năm tụm ba        miên man, nói thay cho những đêm tỉnh mịch,
              thành  những  chòm  xóm  tản  mác xa xôi,  cách   nói thay cho những ngày vật vã. Những lá  thư.
              núi ngăn sông, người đưa thư đã là những cánh      ,  những  lá  thư.  Những  lá  thư  thay  cho  một
              tay nối dài, dài lắm.. từ một góc bàn viết, một   tiếng kêu vui, những lá thư thay cho một tiếng
              khung  cửa  sổ  hay  cạnh  một  góc  giường  đơn   khóc  nghẹn.  Khi  những  khoảng  cách  còn  là
              chiếc… đến một góc bàn viết khác, một khung       những dặm t ường. Những sông ngăn núi t ở.
              cửa  sổ  khác  hay  một  cạnh  giường  đơn  chiếc   Những  yêu-em-anh-cũng-muốn-vô  sợ-t uông-
              khác… từ một sườn núi nối t i một vực biển, từ    nhà-H -sợ-phá-Tam- iang. Khi những khoảng
              một  bờ  sông  nối  qua  một  vàm   ạch…    i  từ   cách mãi là những bức tường thành được dựng
              xóm làng lan dần  a đường phố. Họ tẳn mẳn tỉ      lên bằng lề thói xã hội, bằng tôn giáo, bằng giai
              mỉ nhìn soi một số nhà, len lỏi một hóc hẻm,      cấp,  bằng  giàu  nghèo  sang  hèn.  Khi  những
              băng qua một đại lộ hay t èo lên một nấc thang.   khoảng  cách  giữa  người  và  người  được   ào
              Họ biết hết, ông t iệu phú t ong ngôi biệt thự    chắn bằng mọi kiểu, mọi cách, mọi thứ vô lý vô
              lộng lẫy, anh thư ký quèn t ên căn gác lợp tôn,   nghĩa vô nhân vô tình nhất.
              bà giáo già có đứa con t ai đi t ận, cô gái điếm
              còn bà mẹ ở quê …                                 Bất  chấp  cái  đầu  và  con  tim  của  con  người
                                                                chẳng có gì ngăn cách được.
              Họ  biết  mặt  từng  người,  họ  còn  biết  luôn  cả
              tâm t ạng của người đối diện. Họ đong lường        oméo và  uliette. Thử tưởng đến những dòng
              được cái chờ mong, cái sốt  uột, cái hân hoan     chữ ân tình đã lén lút viết gởi cho nhau bằng
              cũng như cả cái hững hờ.                          mực và nư c mắt qua mấy bức vách đá lầm lì
                                                                và những tấm lòng thù hận sân si. Những bức
               Có một thời, những tờ giấy, những ngòi bút và    thư mà tiếng Việt còn gọi là những cánh thư dù
              những dòng chữ… ờ những dòng chữ. Những           những bức thư không có cánh.  hải chăng đó là
              dòng chữ v i nét chấm phá gọn và sắc như có       một dụng  ý  ất  tế nhị  để gọi  thứ phương tiện
              lá  t úc  xen  ngang.  Những  dòng  chữ  ngoằn    t uyền đạt khi người ta không thể gặp nhau vì
              ngoèo như phù phép bùa chú. Những dòng chữ        bất  cứ  một  thứ  t ở  ngại  nào  đó.  Cánh,  cánh
              thẳng  đứng  t ượng  phu.  Những  dòng  chữ       chim, cánh thư  Có còn một ẩn dụ nào k  diệu
              nghiêng  nghiêng  điệu  cò  bay  lả  cánh.  Những   hơn nữa!
              ngòi  bút  lá t e chấm  mực xanh xanh tim  tím,
              những  đầu  bút  t òn  vo  như  viên  bi…  Còn     , những lá thư không mang cánh chim bằng
              những tờ giấy, ờ những tờ giấy t ắng tinh thơm    mà bay qua vạn dặm để nối kết hai đầu của một
              phức  mùi  nhựa  thông  đầu  núi,  những  tờ  giấy   nỗi  nh   mênh  mông.  Những  cánh  thư  mỏng
              h ng phơn ph t chút hương hoa… Có một thời,       dánh mà xóa nhòa hết mọi biên gi i t ần gian
              mọi thứ đó đã là vật tối cần thiết cho đời sống   để làm sum họp những đoạn lìa tức tưởi.
              tinh thần và tình cảm của con người.
                                                                Đã có một thời, những cánh thư ...
              Lư t  thư t  t ên  mặt  giấy  lặng  thinh,  người  ta
              cân nhắc một nét phẩy, một dấu chấm. Người          đã có một thời, từ hai bên bờ một đại dương
              ta nghĩ  ngợi, người  ta so đo. Nh  thương vui    ngăn ngắt, những cánh thư bay qua bay lại để
              bu n oán hận t ách móc. Thăm hỏi hứa hẹn …        gởi nỗi héo hon của người ở lại t i người vừa
               ủ thứ, kể  cả đôi  khi  chỉ  vơ vẩn thứ  chuyện   bỏ  a đi. Và mang t ả về bên bển, con mắt t ao
              mưa  xuân  v i  nắng  hè  …T ong  sự  yên  lắng   t áo của khuya hôm mất ngủ vì chợt đâu có một




              Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019                                                                                              Trang 133
   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141