Page 170 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 170
Montreal Rạch Giá - một lần tái ngộ
T
ôi đến Montreal vào một buổi sáng mùa nói hoài không hết. Ngày ấy đứa nào cũng độc
thân, son trẻ mà bây giờ ai cũng sắp có cháu nội,
đông. Thành phố mờ mờ sương mù, chìm trong cháu ngoại ẵm bồng. Thế mới biết thời gian hãi
làn mưa bụi lất phất bay. Montreal đón tôi, đón hùng đến chừng nào.
người lữ khách sau 12 năm trở lại thành phố xưa
mang một chút dáng dấp nào đó của Paris, bằng Rời Ottawa tôi đến nhà NM cũng hơn 11 giờ,
cơn mưa thật nhẹ, thật đẹp, thật buồn. Tôi nghe Đây là lần thứ hai tôi đến đây. Nhà anh Hùng-
một chút gì bồi hồi, xao xuyến khi nhìn lại thành Như Mai vẫn là nơi chốn cũ của 12 năm về
phố thân yêu nầy mà đã một lần ghé bước. trước. Bước chân vào nhà tôi nghe lòng nao nao,
cảnh cũ còn đây mà người xưa đâu tá. Tôi chợt
Từ Ottawa tôi về đây, ngoài Như Mai ra, cô bạn nhớ đến những vần thơ của Thôi Hộ thuở nào mà
dạy cùng trường năm xưa, các bạn bè nơi đây nghe lòng ngùi ngùi khôn tả
không ai biết tôi sẽ có mặt tại thành phố nầy. Thế
mà tôi đã thực sự có mặt nơi đây sau mấy ngày ở Khứ niên kim nhật thử môn trung
Ottawa thăm viêng gia đình của một người bạn Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
cùng chuyến tàu năm nào, chúng tôi đã sống và Nhân diện bất tri hà xứ khứ
chia xẻ cùng nhau những tháng ngày thật cơ cực Đào hoa y cựu tiếu đông phong
nhất nơi đất trời trại tạm dung Mã lai. Thế mà
hơn ba mươi năm qua chúng tôi mới có lần gặp Ôi gian nhà nầy chất chứa bao thâm tình của
lại, mấy đêm ở Ottawa chuyện của gần 40 năm Thầy Trò Rạch Gía, cây đàn Piano của anh Hùng
năm xưa vẫn còn đó, tôi nghe như tiếng đàn cùng
Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019 Trang 167