Page 74 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 74
Sài Gòn ơi, nhớ thuỡ nào
đá thô, đồng hồ đũ hiệu mắc có rẽ có, quần gạo thi, con nhà lành mà lại học trường thầy
tây áo đầm áo mốt khăng quàng, ly tách chén tu, trong trường, trong lớp toàn là bạn
dỉa, muổn nỉa tây phương, đồ trà nhật bổn, đồ trai,không quen giao tiếp với phái nử, cho nên
chưng trong nhà, đồ làm quà biếu, món nào mơ mộng thì nhiều mà gặp gái thì rung, dám
món nấy thấy mà ham, nhưng phải coi chừng đâu mở miệng chọc ghẹo người ta như vậy.
đồ mạo hóa sản xuất tại Chớ Lớn hoặc bên Ghẹo thì không ghẹo nhưng lòng vẫn cứ mơ,
Tàu!.. Phần nhiều các sạp có treo bán báo xuân những dáng dấp, những nét yêu kiều thoáng
,làm tưng bừng thêm cảnh chợ Tết. Hàng chục qua ngày ấy vẫn còn lảng vảng trong tôi cho
tờ báo xuân, nào là Tự Do, Tiếng Chuông, tới bây giờ, khi nhắc lại chợ hoa Nguyển Huệ
Thần Chung, Sài Gòn Mới v...v..., màu
sắc vui tươi, hình bìa lộng lẩy ( thường là hình Những ai ngày ấy giờ đâu tá
hoa mai vàng rực rỡ với cô gái xuân nhoẻn Không biết không quen mà dạ vấn vương
miệng cười tươi, chúc mừng năm mới ), treo Ôi thôi, tôi đã lạc đề rồi. Bây giờ xin
trên những chiếc sào trên cao vòng quanh sạp. trở lại chuyện đi chợ Tết. Hai anh em tôi đi
Ngó trước ngó sau, đâu đâu cũng thấy báo dạo đã đời, khoảng hơn tám giờ tối thì dắt xe
xuân, phất phơ phất phới như treo một rừng ra về. ( Nhà chúng tôi ở Phú Lâm, anh Tư lái
cờ. Bốn bề tứ phía, người cười kẻ nói lăng xe ).Tôi thì muốn đi ngã Trần Hưng Đạo đèn
xăng. Tiếng cô thiếu nữ nhỏ nhẹ trã giá, tiếng đuốc sang sủa, xe cộ đông đảo cho vui. Anh
cậu thanh niên ong óng rao hàng, tiếng cười Tư thì muốn ra Ngã Sáu rồi đi đường Nguyển
rộn rả của nhóm bạn nhàn du, tiếng kêu kinh Trải vắng vẽ đặng tránh cảnh sát vì xe không
ngạc của hai người quen tình cờ gặp mặt. Thật có đèn, hay nói đúng hơn, có đèn mà đèn
là :
không cháy. Ảnh có lấy tay vổ vổ lên cái đèn
Báo xuân lủng lẳng khoe màu mấy cái mà nó vẫn làm thinh, chắc là đứt bóng
Người đi chật nứt, tiếng chào inh tai
Không đèn thì kệ không đèn, bất quá
Đến lúc trời sụp tối, không gì thú vị thì mình vọt, sợ gì. Mình đi mobylette mà, chớ
bằng đi chợ hoa đại lộ Nguyển Huệ. Thật là phải đi xe đạp đâu mà ngán. Vã lại Tết nhứt,
muôn sắc muôn màu, đũ các loại hoa Tết, hoa chắc cảnh sát cũng nương tay. Chắc quí vị còn
mai, hoa cúc, hoa lan, hoa huệ, hoa thủy tiên, nhớ, hồi đó trên đướng Trần Hưng Đạo từ Sài-
hoa thượt dượt, hoa mồng gà, hoa vạn Gòn vô Chợ-Lớn, gần tới ngã tư Cộng Hòa,
thọ…Những khóm trúc, những cây cao kiển phía bên tay phải, có cái bót chánh Cảnh Sát
trồng trong chậu. Kiển thì có cây để tự nhiên, Đô Thành. Tối tối, cảnh sát mặc đồ trắng,
có cây uốn hình cái tháp, con công, con rồng, đứng nấp sau các gốc cây sơn vôi trắng, chặn
con phượng… Đèn điện, đèn manchon thấp bắt phạt xe cộ qua lại không đèn
sáng trưng, giúp cho khách tha hồ ngắm hoa Xe đạp đã đi chậm, chạy gần lề đường
và ngắm người. Hoa đẹp mà người cũng đẹp. lại không vọt được, bị bắt là cái chắc. Xe hơi,
Ngộ cái là những người ăn mặc lôi thôi lèn xèn xe cyclo máy, vespa, máy dầu, vọt được nhưng
ít đi chợ hoa ban đêm, mà toàn là dân ăn mặc có bảng số ở đàng sau, cảnh sát biên số xe, gởi
bảnh bao, dập dìu tài tử giai nhân, nam thanh giấy phạt tới nhà. Chớ như xe mobylette, đã
nữ tú
không có bảng số lại vọt được, mấy ông lính
Tà áo ai tha thước dù có chạy nhanh như Trần Văn Lý cũng
Con gió thoãng bay bay không rượt kịp ( Trần Văn Lý là lực sỉ chạy
Cành mai nhẹ níu áo dài bộ, là người Việt Nam đầu tiên tham dự Thế
Hỏi cô niên kỹ đã rày mấy thu Vận Hội ở Helsinki, nước Phần-Lan, năm
1952, hình như ông cũng là cảnh sát. Có lẽ
Đây là hoa mai hỏi hoa người, chớ nhờ rượt xe hằng ngày nên ông chạy bộ giỏi,
không phải tôi hỏi đâu. Ở cái tuổi trung học trở thành lực sỉ điền kinh? ). Phải nói thêm
Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019 Trang 72