Page 10 - index
P. 10

Chàng thanh niên và nàng Tô Thị trở nên thân thiết, trước

               còn mến nhau, sau dần dần họ yêu nhau lúc nào không hay…



                   Hai người lấy nhau được hơn một năm thì Tô Thị có mang,


               sinh được một gái. Hai người yêu nhau rất mực, lại được thêm

               mụn con, mối tình càng trở nên khăng khít.



                   Một hôm, người chồng về nhà, thấy vợ đang  ngồi gội đầu ở

               ngoài hè. Chàng vừa bế  con ngồi trên bực cửa xem vợ gội đầu,


               vừa kể đôi câu chuyện vặt cho vợ nghe. Chợt thấy đầu vợ có cái sẹo

               to, chàng nói:



                   –   Đầu mình có cái sẹo to, thế mà bây giờ tôi mới biết.



                   Thấy chồng hỏi một cách ân cần, nhân vui câu chuyện, Tô

               Thị kể tỉ mỉ cho chồng nghe những chuyện xảy ra hồi nàng còn


               bé. Câu chuyện càng đi sâu, người chồng càng lộ vẻ buồn. Trấn

               Kinh Bắc,  nơi quê cũ,  người anh đi mất tích, mẹ chết, theo vợ

               chồng người chủ quán lên xứ Lạng, rồi ở luôn đây cho đến bây

               giờ…



                   Biết bao đau thương, buồn thảm. Chàng tự nhủ thầm:



                   – Sao mình lại không là một kẻ khác mà lại là Tô Văn!


               Thôi mình đã lấy lầm em ruột mình rồi!…



                   Chàng bồi hồi nhớ lại những ngày xa xăm, cái ngày chàng

               lỡ tay ném đá vào đầu em, tưởng em chết, nên đã chạy trốn. Đi

               lang  thang không  dám  trở  về nhà,  rồi được  một người  Trung
   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15