Page 103 - Học Từ Thất Bại
P. 103
Cronkite là một tài năng xuất sắc, nhưng khởi đầu của ông
không hề dễ dàng. Sự nghiệp của ông thành công là bởi ông
luôn nỗ lực trau dồi. Ông đã sớm rút được bài học cho mình
khi được thuê làm phát thanh viên radio cho các trận bóng
của đội Trường đại học Oklahoma. Ông là một phát thanh
viên đầy tài năng nhưng ông không mặn mà gì với môn
bóng bầu dục và cũng chẳng thuộc tên tất cả các cầu thủ. Vậy
là ông lên một kế hoạch để giúp mình xác định tên các cầu
thủ trong suốt thời gian phát sóng. Cronkite nhớ lại: “Tôi
phát minh ra một loại bảng điện tử mà nhân viên xác định
tên cầu thủ của đội bạn chỉ bằng thao tác nhấn một nút trên
bảng có thể xác định giúp tôi tên của những người tham gia
mỗi trận đấu.”
Cronkite tự tin sắp xếp mời các lãnh đạo cấp cao của đài
cũng như các nhà tài trợ tham gia buổi tường thuật đầu tiên
của mình. Nhưng trong trận đầu đã có vấn đề xảy ra.
Cronkite kể lại: “Những nhân viên xác định tên cầu thủ làm
việc chẳng ra gì, còn cái bảng điện tử thì vô dụng”. Ông
chẳng thể gọi được tên cầu thủ nào. Ông vật lộn tìm kiếm
thông tin trong chương trình và khi trận đấu diễn ra, những
bình luận tại chỗ của ông quá chậm chạp đến nỗi phản ứng
của khán giả với trận đấu còn diễn ra trước những tường
thuật của ông. Như Cronkite nhận xét thì “Buổi tường thuật
đó là một thảm họa”.
Rất may là ban lãnh đạo của đài đã đồng ý cho ông cơ hội
thứ hai, nhưng ông biết rằng nếu muốn thành công, ông
phải nỗ lực tự cải thiện rất nhiều. Do đó Cronkite đã đưa ra
một kế hoạch mới. Ông giải thích:
Tôi đã thuê một nhân viên trong đài làm người xác định
tên cầu thủ cho tôi, nhờ anh ấy nhấn các nút trên chiếc