Page 105 - Học Từ Thất Bại
P. 105

Điều  đó  đòi  hỏi  phải  có  sự  cải  thiện.  Người  ta  thường  nói

                       rằng ba từ khó thốt lên lời nhất đó là: “Tôi sai rồi”. Khi ta

                       mắc một sai lầm hay thất bại nào đó, như Cronkite đã làm

                       vào lần tường thuật trận đấu đầu tiên, ta không muốn thừa
                       nhận  việc  đó.  Thay  vào  đó  ta  lại  thường  làm  một  trong

                       những việc sau:




                                        Bùng nổ:  Ta  phản  ứng  lại  bằng  sự  tức  giận,

                                        oán hận, chỉ trích, tìm lý do bào chữa và thỏa

                                        hiệp.
                                        Che giấu: Ta cố tìm cách che giấu lỗi lầm để

                                        bảo vệ cho hình ảnh của mình. Người đã phạm

                                        một  sai  lầm  rồi  lại  đưa  ra  lý  do  bào  chữa  là

                                        người phạm hai sai lầm.

                                        Lẩn trốn: Ta thu mình lại và bắt đầu tách biệt
                                        mình với những người có khả năng sẽ khám

                                        phá ra sai lầm của ta.

                                        Từ bỏ: Ta giơ tay đầu hàng và từ bỏ. Ta không

                                        bao  giờ  giải  quyết  sai  lầm  đó  một  cách  tích

                                        cực.


                         Chúng  ta  phản  ứng  giống  như  một  cậu  lính  thủy  đang
                       trong lần tập trận. Chỉ huy đã yêu cầu tuyệt đối không được

                       sử dụng bộ đàm. Vậy mà chàng lính trẻ lại vô tình bật bộ

                       đàm  của  mình  và  mọi  người  đã  nghe  thấy  cậu  lẩm  bẩm:

                       “Trời ạ, mình bất cẩn quá!”

                         Vị chỉ huy ra lệnh cho bật tất cả các kênh lên rồi nói: “Yêu

                       cầu người nào đã bật bộ đàm hãy xưng danh!”


                         Sau đó là một khoảng thời gian lặng thinh dài, rồi giọng

                       cậu lính đó lại vang lên lần nữa: “Tôi đã bất cẩn rồi, nhưng
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110