Page 135 - Học Từ Thất Bại
P. 135
thêm hiệp nữa bởi ta đã quá mỏi mệt, bị đánh gục đến
nỗi không thể tiếp nhận một cú đánh nào nữa. Ta thà từ
bỏ giấc mơ chứ không chịu đấu tranh trong sự đau đớn,
không bao giờ biết điều gì đáng lẽ đã xảy ra.
“Ai đã lựa chọn việc từ bỏ?”
− Bob Wosczyk
Nếu cuối cùng ta để cho “bà béo hát”, ta sẽ mãi bị ám
ảnh bởi bóng ma “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu…?” – “Chuyện
gì sẽ xảy ra nếu tôi bỏ cuộc quá sớm?”, “Chuyện gì sẽ xảy
ra nếu tôi đang đi đúng hướng nhưng rồi lại từ bỏ quá
sớm?”, “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu hành động tiếp theo đây
của tôi thôi đáng lẽ đã là hành động bước ngoặt xoay
chuyển tình thế rồi?”, “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi sống
cuộc sống mình hằng mong muốn chứ không phải cuộc
sống mình tạm chấp thuận?”
Câu hỏi mà tôi đặt ra trong cuốn sách này đó là: Sao
chuyện đó lại phải kết thúc…? Chuyện ta chấp nhận bỏ
cuộc, nằm xuống, lăn lộn rồi cố ngủ để quên đi những
vấn đề đang có, mất đi năng lượng và lòng nhiệt tình với
cuộc đời là từ khi nào? Ai đã lựa chọn việc từ bỏ? Ai nói
bà béo phải hát?
Cái ta không hiểu đó là hầu hết mọi người bỏ cuộc khi họ
chỉ còn cách đích trong gang tấc. Họ không bao giờ nhận
ra rằng thực sự mình đã gần đạt được giấc mơ như thế
nào.
Vì sao mọi người lại bỏ cuộc như những gì Bob mô tả? Bởi
họ mất hy vọng. Họ tư duy tiêu cực, đặt kỳ vọng ở mức thấp
và không biết phải thoát ra khỏi những vấn đề đó như thế
nào. Câu trả lời có thể không dễ dàng nhưng lại đơn giản. Họ