Page 172 - Học Từ Thất Bại
P. 172
Nghe xong, cha cô đổ đầy ba nồi nước và đem đun sôi trên
bếp. Nồi đầu tiên ông bỏ cà rốt thái lát vào, nồi thứ hai ông
cho vào vài quả trứng, và nồi thứ ba ông cho vài hạt cà phê.
Ông đun nhỏ lửa trong vài phút rồi đặt cà rốt, trứng và hạt
cà phê trong ba cái nồi đến trước mặt cô gái.
“Con nhìn thấy gì?”, ông hỏi.
“Cà rốt, trứng và cà phê ạ”, cô trả lời.
Ông yêu cầu cô sờ vào cà rốt. Cô cầm một mẩu lên và nó
nát bét trong ngón tay cô. Sau đó ông yêu cầu cô kiểm tra
mấy quả trứng. Cô nhặt một quả lên, bóc vỏ, và thấy lớp rắn
chắc bên trong. Cuối cùng ông yêu cầu cô thử nhâm nhi cà
phê. Cô mỉm cười, hương vị cà phê rất đậm đà.
“Nghĩa là sao ạ?”, cô hỏi.
“Mỗi nguyên liệu đều cùng chịu một thứ – nước sôi –
nhưng mỗi cái lại phản ứng khác nhau. Cà rốt ban đầu cứng,
nhưng sau đó chúng mềm nhũn trong nước sôi. Trứng mong
manh với lớp vỏ mỏng bên ngoài và chất lỏng bên trong,
nhưng rồi nó trở nên cứng hơn. Mấy hạt cà phê chỉ thay đổi
một chút, nhưng chúng làm cho nước có hương vị tuyệt vời
hơn.
“Con là cái nào”, ông hỏi. “Khi đối mặt nghịch cảnh, con
phản ứng thế nào? Con là cà rốt, trứng hay cà phê?”
Cuộc sống đầy rẫy nghịch cảnh. Chúng ta có thể bị chúng
đè bẹp. Chúng ta có thể để chúng giúp mình cứng cáp hơn.
Hoặc chúng ta có thể làm tốt nhất, cải thiện tình hình. Như
thủ tướng Anh Winston Churchill từng nói: “Tôi nhận được
vô cùng nhiều lợi ích từ những lời chỉ trích trong suốt cuộc