Page 191 - Học Từ Thất Bại
P. 191
triển khu đất đó và chỉ để lại 113 mẫu Anh cho động vật
hoang dã. Để giảm thiểu tổn hại, chúng tôi được yêu cầu
mua 25 mẫu khác trên núi với giá 150.000 đôla và giao
chứng từ khu đất đó để hoàn thành trách nhiệm môi trường.
Sau – và chỉ sau – 12 năm, chúng tôi mới nhận được giấy
phép từ Ban giám sát Hạt. Cuối cùng chúng tôi có thể bắt
đầu thi công. Vào lúc này, Jim Garlow – người kế nhiệm tôi –
phụ trách dự án. Và bạn đoán tiếp đi? Chúng tôi vẫn chưa
thoát khỏi rắc rối. Vẫn còn các vấn đề khác.
Chúng tôi luôn biết rằng có đá granite trong khu đất, và
đã chuẩn bị chi 38.000 đôla để nổ mìn. Nhưng cho đến khi
người ta dọn dẹp bụi bẩn để chuẩn bị, hóa ra đây lại là đá
granite xanh, rắn chắc hơn bê tông gấp sáu lần; chi phí nổ
mìn tăng gấp 10 lần dự kiến. Trong khi hai ống dẫn nước cần
thiết đang được lắp đặt trên khu đất, các công nhân gặp phải
nhiều đá granite xanh hơn dự kiến, và phải mất thêm
192.000 đôla vào chi phí và quá trình thi công phải kéo dài
thêm hai năm rưỡi.
Trong quá trình xây dựng, đoạn đường chạy dọc theo khu
đất được quyết định chuyển thành đường quốc lộ. Hạt San
Diego đồng ý trả 1 triệu đô cho việc xây dựng và nhà thờ
được ra lệnh phải trả 1,1 triệu đôla. Và do có thay đổi trong
yêu cầu xây dựng liên quan đến an toàn động đất, phải bổ
sung khối lượng thép và bê tông trong mỗi tòa nhà với chi
phí 856.000 đôla.
Cuối cùng cũng xong, cơn lũ rắc rối tưởng chừng không
bao giờ kết thúc. Nhưng cuối cùng thì vào cuối tuần ngày 15
- 16 tháng Tư năm 2000, theo lời mời của Jim, tôi bước vào
khu cơ sở hạ tầng mới với hơn 5000 người khác và tất cả