Page 20 - Học Từ Thất Bại
P. 20
các thành phố Spokane, Edmonton, Los Angeles và tất cả
các thành phố ở phía Tây nước Mỹ nên tôi quyết định chấp
nhận lời mời của anh.
Con rể tôi Steve và anh bạn Mark của chúng tôi cũng ở đó
bởi hai người sẽ cùng tôi đến thành phố Edmonton của
Canada. Khi chúng tôi ngồi trong ô tô ở thành phố Spokane,
Washington để đến sân bay, Steve hỏi: “Mọi người mang
theo hộ chiếu chưa?” Tim tôi chùng hẳn xuống! Tôi quên
mất rồi!
Giờ thì không thể đơn giản chỉ là quay xe lại và trở về nhà
mà lấy. Tôi đang ở tít phía Tây, còn hộ chiếu của tôi ở mãi
tận Florida, cách đấy hơn hai ngàn dặm. Sáu tiếng nữa tôi sẽ
phải thuyết trình tại Edmonton. Tôi bắt đầu hoảng sợ. Tôi
phải làm sao bây giờ?
Steve, Mark, tôi và Linda – trợ lý của tôi cố giải quyết vấn
đề đó trong hai giờ kế tiếp. Cứ mỗi phút trôi qua lại cho thấy
tôi đang vấp phải vấn đề lớn. Tôi biết là mình sẽ chẳng được
phép đặt chân lên máy bay để sang Canada mà không có hộ
chiếu. (Tin tôi đi, tôi đã hỏi rồi!) Chúng tôi cũng biết rằng
không thể lấy hộ chiếu qua đường chuyển phát nhanh được.
Người nhà ở Florida cũng chẳng thể bắt một chuyến bay
thương mại mà mang sang cho tôi kịp giờ. Tôi sẽ không thể
thuyết trình tối nay. Khả năng giải quyết vấn đề đó là bất
khả thi.
Cuối cùng thì sau một hồi tích cực làm việc và tư duy sáng
tạo, chúng tôi đã tìm ra giải pháp. Ban tổ chức ở Edmonton
đồng ý rời buổi nói chuyện tối hôm đó vào buổi tối hôm sau.
Cùng lúc, chúng tôi thuê một chiếc máy bay phản lực tư
nhân bay từ Florida tới Spokane mang theo hộ chiếu của tôi.