Page 233 - Học Từ Thất Bại
P. 233

muốn thay đổi. Nhưng cuộc sống là đổi thay. Sinh nở luôn đi

                       kèm nỗi đau. Học ăn luôn vung vãi. Học đi luôn khó khăn và

                       đau đớn. Những điều bạn cần học để tồn tại trong cuộc sống

                       thực ra đều khó khăn. Nhưng lúc đó bạn không biết gì khác,
                       bạn  chỉ  làm  điều  bạn  cần  để  học  hỏi  và  phát  triển.  Khi

                       trưởng thành, bạn có lựa chọn. Bạn muốn né tránh nỗi đau

                       đầy tiềm năng hay chịu đựng nó và theo đuổi cơ hội?


                         Chuyên gia về lãnh đạo Max De Pree thường sử dụng cụm

                       từ  “món  quà  của  sự  thay  đổi”.  Một  cách  nhìn  vĩ  đại.  Thật

                       không may, hầu hết mọi người không coi thay đổi là quà.
                       Nhưng nó lại chính là quà. Mỗi lần bạn chấp nhận thay đổi là

                       một lần bạn có cơ hội để đi theo hướng tích cực, cải thiện

                       bản thân, từ bỏ thói quen xấu và cách thức suy nghĩ lạc hậu.

                       Thay đổi cho phép bạn kiểm tra các giả định của mình, tư

                       duy lại chiến lược và xây dựng các mối quan hệ. Không có
                       thay đổi sẽ không có đổi mới, sáng tạo hoặc cải thiện. Nếu

                       bạn sẵn sàng thay đổi, bạn sẽ có cơ hội lớn hơn để quản lý

                       thay đổi – điều mà không ai có thể tránh khỏi trong đời.


                          Phần lớn mọi người không phải trả giá


                       ngay  lập  tức  để  thay  đổi  nhưng  cuối


                       cùng  lại  phải  trả  cái  giá  cao  nhất  do


                       không thay đổi



                         Cha tôi thường nói như sau mỗi lần tôi phải đưa ra một

                       quyết định cần có tính kỷ luật: “John, hãy trả giá ngay bây

                       giờ để sau này con được chơi thoải mái”. Bài học đó lànội

                       dung xuyên suốt trong cuộc sống khi tôi trưởng thành. Tại
                       sao?  Vì  tôi  luôn  muốn  được  chơi!  Đó  là  bản  chất  của  tôi.

                       Nhưng cha luôn bảo: “Con có thể chơi lúc này hay lúc khác,
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238