Page 8 - Microsoft Word - BĐMR.docx
P. 8
QUÊ HƯƠNG
"Quê hương mỗi người chỉ một. Như là chỉ một mẹ thôi...". Nhưng quê
hương thời kinh tế thị trường cũng có biết bao thay đổi. Cái đẹp đi cùng
cái chưa đẹp. Cái dở đi cùng cái hay. Vì thế mà niềm yêu thương cùng sự
trăn trở luôn ám ảnh. Chỉ có một điều không bao giờ thay đổi, lúa đồng
vẫn xanh và hoa lục bình vẫn tím...
Tôi vẫn thích cái cảm giác thư thái khi bước trên con đường làng, con
đường nằm giữa hai hàng nhãn nhìn xuống cánh đồng. Mỗi lần đi xa về
tôi không thích đi xe mà đi bộ trên "con đường nhãn" về nhà. Để nhìn
làng xóm, cánh đồng, hàng cây. Thích cảm giác bình yên, tĩnh lặng của
nơi đây. Thích những buổi chiều khói bếp quẩn quanh trên những nóc
nhà, những hàng cây, lãng đãng, mờ ảo. Thích giấc ngủ dài và sâu không
chút lo toan. Về đây, tôi như được trút đi mọi gánh nặng bon chen nơi đô
thành nhộn nhịp.
Nhớ phiên chợ Bình theo bà mua bánh. Nhớ đêm 30 ra chùa thắp hương
hái lộc. Nhớ đêm trung thu rước đèn, phá cỗ. Nhớ mùi bánh đúc, ngô
bung của mẹ. Nhớ những ngày đi học sớm trộm vải, trộm nhãn ven đường.
Ngôi chùa làng không còn như trước. Những kèo những cột được thay
bằng bê tông cốt thép, mái đình chẳng cong vì lợp bằng ngói xi măng. Tôi
thèm đến nao lòng không khí Tết của buổi sáng mùng một năm xưa. Xác
pháo đầy sân, hương trầm nghi ngút, nước mùi già như rửa sạch mọi
vương vấn lo toan...
Mọi cái đã thay đổi như quy luật của cuộc sống. Chỉ có lúa đồng vẫn
xanh và hoa lục bình vẫn tím.
Sưu tầm