Page 211 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 211
Trong các cuộc chiến đấu, bọn con gái thường đứng về
một phe, đông hơn, còn bọn con trai chúng tôi về một
phe, ít hơn. Nhưng chúng tôi đâu có sợ. Một đứa con
trai chấp hai đứa con gái.
Chúng tôi nấp, nhảy từ gốc cau này sang gốc cau
khác và ném mận tới tấp vào đối phương. Khi hết mận,
chúng tôi tuốt kiếm ra. Kiếm làm bằng các cọng chuối
đã tuốt hết lá. Cả bọn hô xung phong thật to để uy hiếp
tinh thần địch rồi lao tới đâm chém túi bụi.
Bọn con gái ỷ số đông, cũng không vừa. Chúng cũng
tuốt kiếm ra và đánh trả dữ dội.
Một lần, bọn con trai bị ném trúng coi như chết gần
hết, chỉ còn tôi và một thằng nhóc. Thế là bọn con gái
thừa thắng xông lên tuốt kiếm lao tới. Hoảng quá, tôi
loay hoay không biết tính sao. Bỗng một sáng kiến vụt
lóe lên. Tôi tóm lấy thân cây cau trèo lên. Chả là ba
mươi sáu chước, chước chuồn là hơn. Tôi hớn hở lộ ra
nét mặt, đưa ngón tay lên mũi phẩy phẩy chế riễu. Phen
này bọn con gái chỉ trơ mắt “ốc nhồi” ra mà nhìn thôi.
Thật không ngờ, trong bọn chúng có một đứa nhỏ hơn
tôi nhưng nhanh nhẹn đáo để. Nó ôm thân cây leo lên.
Mà nó leo thật nhanh, chỉ mấy đạp, nó đã nhoi lên cao
hơn tôi. tôi vẫn nghe người ta nói:
“Con gái Nam Phổ, ở lỗ trèo cau”
Con này đúng là dân Nam Phổ đây rồi.
210