Page 213 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 213

“Bốp!” Trái ổi trúng ngay vào trán con nhỏ.
             “Ối!” Nó la lên một tiếng, lấy tay ôm đầu.

             Tôi thấy trán nó sưng lên và tím bầm một cục. Tự
           nhiên tim tôi thót lại. Tôi cảm thấy như mình cũng bị
           đau buốt như nó.

             Nhưng con nhỏ đã trấn tĩnh. Thấy bọn con gái hô
           xung phong, nó cũng tuốt gươm xông lên. Nó lao thẳng
           vào chỗ tôi và dùng gươm chuối quất túi bụi. Không
           hiểu sao tôi không đánh trả chỉ đứng im như cây gỗ,

           chịu trận.
             Nó giơ cao gươm định chém một nhát quyết định.
           Bỗng tay nó dừng lại, mắt ngơ ngác, hình như nó ngạc
           nhiên vì sao tôi không chống trả. Nó không nỡ đánh
           một người đã “ngã ngựa” như tôi. Nhưng tôi thì khác,

           cái làm tôi không đánh lại nó chính là lòng hối hận.
           Tôi cảm thấy hành động trả thù của tôi lúc nãy là hèn.
           Tôi không thể hèn thêm một lần nữa. Tôi cúi gầm mặt
           xuống. Và khi ngẩng lên, ánh mắt tôi bỗng chạm phải
           ánh mắt con bé. Không phải một ánh mắt dữ dằn như
           lúc trúng quả ổi của tôi mà là một ánh mắt buồn buồn,

           hình như nó cũng chứa đầy lòng hối hận.
             Trận chiến đó kết thúc và không ngờ đó là trận chiến
           cuối cùng của chúng tôi trong mùa hè ấy. Lớp học hè
           chấm dứt và các bạn chia nhau về các ngả.

             Chiều chiều, tôi lại ra vườn cau ngồi trên đống rạ.
           Khu vườn vắng lặng, tĩnh mịch. Cái tĩnh mịch làm cho




                                    212
   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218