Page 212 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 212
Nó leo tuốt lên ngọn cây và túm mấy tàu lá “đu
bay” sang cây của tôi như những người thợ hái cau vẫn
thường làm.
Trời ơi, đúng là khỉ leo cây. Tôi ngớ người ra, không
dám leo lên nữa, mà tụt xuống thì... eo ôi. Bọn bên dưới
đang huơ gươm tua tủa, hò hét inh ỏi.
Đang lúng túng thì thấy con nhỏ đã từ trên cao đánh
xuống. Con này bộ có học trường quân sự chắc. Nó biết
chiếm cao điểm để giữ thế thượng phong.
Một bàn chân nó duỗi ra và đè lên đầu tôi.
Nó hét lớn:
- Tụt xuống! Đầu hàng ngay!
Chao ôi, trong đời tôi đã bao giờ bị con gái đè đầu
như thế này đâu? Nhục hết chỗ nói, nhưng tôi phải làm
theo lệnh nó. Vừa tụt xuống đất, tôi đã bị bọn nữ tặc
đè xuống đất, trói quặt hai tay ra đằng sau. Nó dẫn tôi
đi như dắt tù binh, vừa đi vừa phất cờ lá chuối, reo hò
thắng trận. Còn tôi thì cúi gầm mặt xuống, cái tức tràn
lên đầy ngực. Căm nhất là cái con nhỏ trèo cây. Tôi rắp
tâm trả thù trong trận sau mới hết hận.
Và trận sau đã đến.
Tôi trèo lên cây tìm đạn. Nhưng không phải cây mận
mà một cây ổi. Tôi hái ổi xanh nhét đầy hai túi.
Trong khi hai bên “bắn” nhau, tôi nhặt một trái ổi to,
nhắm ngay vào con “quỷ cái” ném thật mạnh.
211