Page 383 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 383

nhỏ nhất nào về điều mà bé muốn nói về con ruồi. Không ai cả. Thật ngu
                 ngốc. Nhưng dù sao thì bé cũng nhìn con bướm Painted Lady. Nó đang đậu

                 một cách ẻo lả trên một bông hoa cẩm quỳ trắng nhợt như màu giấy, với đôi

                 râu dài có chóp tròn, và đang hút thứ mật hoa bí mật của nó cho toàn thế
                 giới như Nữ hoàng đang thưởng thức lát bánh mì dày với mật ong của bà

                 trong phòng. Và rồi ánh nắng lại hiện ra trên bầu trời, và tự kéo chính nó

                 lướt qua khu vườn mờ mờ như một tấm voan vàng óng ả. Đôi cánh của con
                 bướm Painted Lady, với những đường sọc và đốm màu cam, đen, và trắng,

                 khẽ rung lên trong sức nóng êm dịu của ánh nắng, như thể với một niềm
                 hạnh phúc và khát khao không thể tả.


                    Nhưng dù bé Maria ngưỡng mộ con vật trong vẻ đẹp phô phang của nó
                 hơn là bé có thể nói ra, đây không phải là con ruồi của bé. Ít nhất, đây

                 không phải là Maria-Ruồi. Nó chỉ đơn giản là một con bươm bướm – nó

                 đang chuyển động một cách thanh nhã, một cách đáng yêu như ánh sáng,
                 một cách đáng yêu như một sự ảo huyền rực rỡ sắc màu đang trôi giạt bềnh

                 bồng, mấy cái chân của nó gập lại bên dưới thành bụng mỏng và giúp nó
                 nhẹ nhàng lấy thăng bằng cho thân hình mong manh nhẹ như lông chim

                 trên cái bệ hoa đang đong đưa đó như thể thế giới mà nó biết cũng thuần

                 nhất như đá cẩm thạch và không có bất kỳ thay đổi nào; dù lúc này đây nó
                 hiện ra êm đềm như một giấc mơ.


                    Bé Maria thậm chí không suy nghĩ khi đang ngắm nhìn con bướm, ngoại
                 trừ một điều bé đang tự nhủ thầm, dù không sử dụng một lời nào, rằng ngay

                 bây giờ bé không muốn đi vào phòng khách chút nào; rằng bé không muốn

                 nhìn thấy lại con ruồi của bé; rằng bé không còn muốn trở thành người lớn
                 nữa; rằng người lớn không bao giờ có thể tiêu thụ dưới mức trung bình với

                 ý nghĩa tối thiểu nhất của điều mà bạn thật sự đang nói; rằng giá như họ

                 đừng cố gắng mỉm cười và nhẫn nại như thể một hơi thở lạnh lẽo nhẹ nhất
                 cũng có thể thổi văng bạn đi, bạn có thể chứng minh rằng cả bạn cũng đã

                 trưởng thành và còn già hơn họ nhiều – mặc dù bạn phải ăn rau xanh và
                 làm những điều họ bảo và không được phá ngang ông cụ đang viết những

                 bài giảng đạo, và phải chờ cho tới giờ đi ngủ - không, bé không thật sự suy






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   378   379   380   381   382   383   384   385   386   387   388