Page 384 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 384

nghĩ bất kỳ điều nào trong những thứ trên. Nhưng lồng ngực nhỏ nhoi của
                 bé phồng lên rồi xẹp xuống với một hơi thở dài dằng dặc khi bé liếc nhìn

                 lên ông Pratt một lần nữa.

                    Ông đang cần mẫn làm việc trở lại với cái bình phun nước, và bấy giờ, vì

                 mặt trời đang chiếu sáng, nó tạo thành một cái cầu vồng nhỏ rực rỡ trong

                 bầu không gian, gần như là hình tròn, với màu xanh lá đậm đà như màu
                 xanh của vô số con rệp vừng kết vào nhau như những chuỗi hạt sinh động

                 xung quanh cuống của những nụ hoa hồng.

                    “Cháu đã nói với ông,” giọng bé Maria rung lên buồn bã, dù bé cố gắng

                 nói một cách bình thường, “Cháu đã nói với ông về một điều gì đó nhưng

                 ông không chú ý chút nào.”

                    ‘Ờ, ờ, ờ,” người thợ làm vườn nói. Nhưng ông không có thời gian để

                 hoàn tất câu nói của mình trước khi bé Maria bước xuống con đường mòn,
                 và trong giây lát đã biến mất sau góc khu nhà kính.


                    Sau đó một lúc, cô bé tình cờ gặp Job, con trai của người thợ làm vườn.
                 Job là một thằng bé vụng về đần độn, với mái tóc rậm, cái mũi hếch và cái

                 miệng ngốc nghếch. Nó là một dạng trẻ con mà dân làng gọi là người ngây
                 dại. Nó cười to với bất cứ điều gì bạn nói với nó, ngay cả khi bạn cau đôi

                 lông mày nhìn nó. Nhưng không có một đứa bé trai con nhà làm vườn nào

                 giống như nó; những cọng rễ cây nó sờ vào dường như muốn tự đan lấy
                 chúng quanh những ngón tay của nó; và nó là một “nhà ảo thuật tài ba” với

                 lũ ong. Trên lớp sỏi cạnh chỗ nó đang quỳ gối là ba cái bẫy chuột chũi nhỏ
                 bằng  thép,  và  nó  đang  cọ  rửa  những  cái  chậu  hoa  với  một  cái  bàn  chải

                 cứng. Khi bé Maria xuất hiện, nó nhìn lên với một khuôn mặt giống như

                 một quả bí ngô vui vẻ, và nó nhe răng cười toe toét với bé.

                    “Chào buổi sớm, cô chủ.”

                    “Chào buổi sáng, anh Job” bé Maria nói. Bé đứng nhìn nó, nhìn đôi mắt

                 ti hí như mắt lợn trong khuôn mặt to bự vui vẻ của nó, và ngần ngừ. Rồi bé

                 cúi xuống một chút và thì thầm vào tai nó.

                    “Anh có bao giờ nhìn thấy một con ruồi chưa?”





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   379   380   381   382   383   384   385   386   387   388   389