Page 388 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 388

trôi trên vùng cỏ cây xanh ngắt, hay một cơn gió lang thang khắp đó đây,
                 thổi rạp những cây cỏ nhú ngọn cao hơn. Thậm chí chỉ cần ngắm nhìn một

                 con bò vừa gặm cỏ giữa những bụi mao lương vừa phe phẩy túm lông đuôi

                 và thỉnh thoảng đưa cái mũi mềm cọ lên bờ vai màu nâu vàng của nó cũng
                 là một thú vui đối với anh. Dường như vào những lúc như thế, cả thế giới

                 chỉ nằm trong tâm trí của anh; như thể nó là một bức tranh toàn cảnh của

                 một giấc mơ, dù anh chưa bao giờ thật sự thể hiện những cảm giác ấy thành
                 lời.


                    Tương tự, Tom đặc biệt thích nhìn ra cửa sổ khi trăng đang chiếu sáng.
                 Không chỉ vào mùa đông khi có tuyết trên mặt đất mà cả trong tháng năm

                 và mùa hè, với ánh trăng lặng lẽ đọng trên những cây cỏ và những cánh
                 đồng như một dải lụa mỏng màu bạc. Và vầng trăng luôn biến đổi: lúc thì là

                 một vầng trăng lá lúa mỏng mảnh – một cái móc bằng bạc hay một sợi dây

                 màu đồng đỏ hiện lên trong ánh hoàng hôn ở hướng tây; lúc thì chỉ là một
                 cái bóng của chính nó, nấn ná trong màu xanh lơ của ánh ban mai như một

                 ngọn đèn lồng còn cháy rất lâu sau khi bữa tiệc đã tàn để giúp cho mọi
                 người vui mắt.


                    Tom có khuynh hướng dễ bị bỏ rơi một mình hơn đại đa số các đứa bé
                 trai khác, do một cú ngã hồi anh lên ba tuổi. Người vú em chăm sóc anh lúc

                 đó tên là Alice Jenkins. Một buổi sáng nọ, theo thường lệ, chị đặt anh ngồi

                 sát bên cạnh bàn với cái chén đựng bánh mì và sữa của anh, và chị quay
                 mặt đi trong giây lát khi nghe thấy âm thanh của một thứ gì đó ở cửa sổ. Và

                 anh, trong khoảnh khắc đó, có lẽ để trông thấy cái mà chị đang nhìn, đã

                 nhảy lên khỏi ghế, cái thanh chắn trượt ra và anh ngã sóng soài xuống nền
                 nhà.


                    Cú ngã đó đã làm cánh tay trái của anh bị thương. Và dù các bác sĩ đã cố
                 gắng, họ không bao giờ có thể làm cho nó phát triển như cánh tay mặt. Nó

                 mảnh khảnh, teo quắt và gần như vô dụng, còn những ngón tay hơi bị co lại

                 nên chỉ sử dụng được trong những việc đơn giản dễ dàng. Hậu quả là anh
                 rất tệ ở các thứ trò chơi và ít gặp gỡ những cậu bé cùng lứa tuổi. Alice đã

                 khóc đến nửa đêm sau cái giờ khắc bất hạnh đó; nhưng sau đó cả hai càng





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   383   384   385   386   387   388   389   390   391   392   393