Page 417 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 417

tự hỏi mình và bắt đầu thấy sợ hãi. Và dù bản thân nó không thể tin rằng
                 quỷ Satan sẽ không dám liều lĩnh tới một nơi đầy ánh sáng và an bình như

                 thế này, một ý nghĩ thậm chí còn xấu xa hơn đang len lỏi trong đầu nó. Tại

                 sao nó không giả làm chính ông chủ nó, giả làm ông bác sĩ? Trong lá thư
                 không có một lời nào nói rằng cô Bleech cuối cùng biết ông chủ nó. Không

                 một lời nào cả. Có lẽ vì thế mà bà ta đã không bắt đầu lá thư với từ “thân

                 mến”. Có lẽ nếu nó chỉ cho bà ta uống phân nửa số liều thuốc mà nó dự
                 định lúc đầu, bà sẽ khoẻ lại chậm hơn phân nửa thời gian. Khi đó nó có thể

                 ở lại mãi, không bao giờ quay về nữa. Không, không bao giờ.

                    Trong lúc nó đang ngồi đó với ý nghĩ này trong đầu, ở mé bên dưới nó

                 đột nhiên hiện ra một con thỏ rừng trắng, với đôi mắt như than cháy. Ít nhất
                 Sambo cũng nghĩ rằng đó là một con thỏ, dù nó to hơn bất kỳ con thỏ nào

                 mà Sambo từng thấy trước đó. Nó đứng bất động như một cái cột trên mặt

                 tuyết và nhìn chòng chọc vào Sambo khoảng một phút, không hề có vẻ dữ
                 tợn nhưng vì đôi mắt nó sáng lóng lánh.


                    Thế rồi, như thể đã chắc chắn rằng Sambo không có ý làm hại nó, nó
                 phát ra một tiếng kêu nho nhỏ gần như là một tiếng cười và cào hai chân

                 sau lên mặt tuyết thật nhanh. Những sinh vật khác giống nó đáp lại. Và
                 chẳng bao lâu cả một khoảng rộng bên dưới Sambo – đó là một cái hồ đóng

                 băng vây quanh bởi những thân cây phủ tuyết – đã đầy những thỏ rừng.

                 Hàng mấy trăm con thỏ rừng to nhỏ đủ cỡ. Chúng chẳng để ý tới Sambo
                 chút nào như thể nó cũng trắng toát như chúng. Có lẽ, Sambo nghĩ, chúng

                 không chú ý tới đôi bàn tay hay gương mặt nó. Nhưng bà cụ thì sẽ chú ý.

                 Khi thấy nó đen, bà ta không chỉ không tin rằng nó là một bác sĩ mà còn có
                 thể run lên với sự khinh bỉ và căm ghét. Nếu vậy thì sao?


                    Nó mệt và đói tới mức không thể suy nghĩ thêm được nữa. Vì thế, nó
                 khoác cái giỏ vào cánh tay rồi lên đường, và một lúc sau tới phía sân sau

                 của ngôi nhà. Ngoài những bóng râm trên mái và tường, toàn bộ ngôi nhà

                 trắng toát. Đây đó là nhiều căn nhà phụ nhỏ xíu như những cái tổ ong phủ
                 tuyết, và dường như tất cả đều vừa mới quét vôi trắng. Sambo nhìn quanh

                 và trông thấy ở một góc nhà có một cái chậu lớn như để hứng nước mưa.





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   412   413   414   415   416   417   418   419   420   421   422