Page 412 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 412

chúng. Ông chủ nó, dù có tính tình nóng nảy, lại rất yêu quý mẹ mình, và
                 không thể chịu được việc chia tay với những thứ quần áo của bà.


                    Trong số đó có một cái áo choàng không tay làm bằng lông chồn. Đây là
                 món quà mà ông bác sĩ tặng mẹ mình vào ngày sinh nhật thứ bảy mươi của

                 bà, và hẳn phải khá đắt tiền. Vì tình yêu đối với con trai và niềm tự hào, sau

                 đó bà luôn mặc nó khi ra ngoài vào ban đêm để nghe nhạc hay ăn tối với
                 bạn bè, dù điều này rất hiếm hoi.


                    Sambo cẩn thận đặt giá nến lên cái bàn trang điểm nằm trước tấm gương
                 lớn rồi đứng lên trên một cái ghế để tháo cái áo choàng ra khỏi móc áo. Nó

                 không chỉ lấy cái áo xuống mà còn khoác nó lên người. Sau đó nó trèo lên

                 một cái ghế đẩu và ngắm nghía chính mình trong gương dưới ánh nến. Từ
                 chiều sâu lặng lẽ của nó, tấm gương cho thấy cái đầu tròn với mái tóc đen

                 loăn  xoăn,  đôi  mắt  sẫm,  hàm  răng  lấp  lánh  và  đôi  bàn  tay  bé  nhỏ  của
                 Sambo, còn từ cằm cho tới gót chân nó là lớp lông trắng mềm mại óng ánh

                 như bạc.

                    Sambo chưa bao giờ trông thấy một vật kỳ diệu đến thế. Nó hầu như

                 không thể ngăn nổi một tiếng thở dài xúc động. Đây mới chính là cháu nội

                 của một ông vua! Chỉ còn một rắc rối nhỏ trong đầu nó – những chỏm lông
                 đen. Và lạ chưa, ngay trên cái bàn trang điểm là cây kéo may của bà cụ, với

                 hai  cái  cán  bằng  bạc  và  xà  cừ,  và  hai  mũi  thép  thon  thon.  Sambo  ngồi
                 xuống nền nhà, không chú ý tới việc những giờ khắc của đêm khuya lạnh

                 lẽo đang trôi qua như thế nào, dùng kéo cắt bỏ mọi chỏm lông đen trên

                 chiếc áo choàng. Nó gom chúng lại, bỏ vào một cái hộp bìa cứng, cuộn cái
                 choàng lại thành một bó, cầm lấy cây nến rồi quay lại phòng của ông bác sĩ.

                 Ở đó, vì cây nến đã chảy hết, nó thắp cái đèn khí đốt rồi vặn nó nhỏ lại. Vì

                 không thể mượn hết, nó lấy từ mỗi cái kệ mọi lọ thuốc bột thứ ba và thứ
                 bảy – vì cái đầu đen thui bé nhỏ của nó đang tối đi vì những niềm mê tín –

                 và nó cho một ít mỗi loại thuốc bột vào một số hộp đựng thuốc viên. Nó chỉ

                 lấy thuốc bột vì nó e rằng những chai thuốc có thể bị vỡ trong chuyến hành
                 trình dài. Bác sĩ Grimble bỏ những loại thuốc viên trong những cái hộp có

                 màu khác nhau, tùy theo mục đích của từng loại. Vì thế Sambo lấy đi tất cả





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   407   408   409   410   411   412   413   414   415   416   417