Page 410 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 410

đoan rậm rạp, nó ngồi xuống bên cái giỏ dưới bóng râm, mở lá thư ra và bắt
                 đầu đánh vần.


                    Đầu tiên là là địa chỉ của nơi gửi tới: Dốc Trắng, Núi Tuyết. Và sau nửa
                 giờ cố gắng một cách nhẫn nại, Sambo đọc được nội dung sau:


                    Cô Bleech cuối cùng của dòng họ gửi lời thăm tới bác sĩ Grimble và
                 muốn nói rằng hiện nay bà ấy là một phụ nữ rất già và đang nằm ốm trên

                 giường. Bà ấy buộc phải mời ông bác sĩ mang thuốc men tới và thăm bệnh

                 cho bà càng sớm càng tốt.

                    Sambo đánh vần lại cả lá thư một lần nữa trong mười phút. Nó không

                 hiểu vì sao lá thư này không bắt đầu với chữ “Thưa ngài,” như tất cả những
                 lá thư ít oi khác mà nó từng thấy mà lại viết theo một cung cách lạ lùng: Cô

                 Bleech cuối cùng của dòng họ. Thế nhưng chính cái tên đó đã giúp cho nó

                 nhìn thấy bà cụ với đôi mắt trong tâm trí, cũng rõ ràng như bà ta đang nằm
                 trên cái giường ngay bên dưới những cây đoan trước mặt nó! Nét mặt bà ta

                 hiện lên những nụ cười nhân hậu nhất. Nhưng địa chỉ của bà ta còn khiến
                 cho nó bị mê hoặc nhiều hơn. Giống như một con rắn đang thôi miên một

                 con chim hoàng yến. Đột nhiên cái màu trắng tinh của băng giá hiện lên lấp

                 lánh trong tâm hồn buồn bã của nó với một ánh sáng chói chang mà nó hầu
                 như không chịu đựng nổi. Giá mà nó có cánh! Ở đây, đường phố thường tối

                 tăm ảm đạm với mưa gió, còn ngôi nhà của ông bác sĩ thì đúng là một chốn
                 cư trú ảm đạm, và những gương mặt trắng của mọi người mà nó nhìn thấy

                 ít khi nhìn nó với lòng thiện cảm. Không hề có một sự giúp đỡ hay hy vọng

                 nào ở bất cứ nơi đâu để mang tới sự thay đổi mà nó khao khát. Giá mà ông
                 chủ nó cử nó đi chuyến này, bảo cho nó biết cần phải làm gì, và sẽ mang

                 theo những thứ thuốc men gì để thay thế cho ông ta!

                    Sambo biết rõ là điều này không thể xảy ra. Lẽ ra nó nên gạt bỏ cái ý

                 nghĩ đó ra khỏi đầu mình. Nhưng ngay cả bên dưới những hàng cây đoan

                 xanh ngắt con quỷ Satan mà nó sợ hãi hẳn đã đứng bên cạnh nó. Nó nhét lá
                 thư trở lại vào dưới áo, móc cái giỏ lên cánh tay và hoàn tất chuyến giao

                 thuốc. Nó đã quyết định sẽ không nói gì về lá thư này. Nó sẽ tự gói ghém







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   405   406   407   408   409   410   411   412   413   414   415