Page 424 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 424

Nó đứng ở chân giường, nhìn đăm đăm vào gương mặt bình an trên cái
                 gối, vào đôi tay giống như chân chim trên lớp khăn phủ giường. Và nó gật

                 cái đầu tóc xoăn trong niềm đau khổ, như thể muốn nói: “Đã muộn rồi!”

                 Cuối cùng, nó len lén tới gần hơn và đánh bạo đưa những ngón tay đen đủi
                 ra sờ bàn tay lạnh như băng của bà cụ.


                    “Phu nhân ơi, Sambo đây,” nó thì thầm.

                    Nhưng trong đôi mắt nhắm nghiền của người bạn già của nó không có

                 dấu hiệu nào chứng tỏ bà đã nghe thấy nó. Và khi đứng đó trong nỗi đớn
                 đau, nó nhìn thấy một mảnh giấy gấp đôi đặt cạnh giá nến. Trên đó là dòng

                 chữ “Những ý nguyện cuối cùng của tôi và bên cạnh là một phong bì dài có

                 gắn niêm phong. Sambo mang mảnh giấy tới bên cửa sổ, và dù chữ viết rất
                 ngoằn ngoèo và run rẩy, nó đã quen với nét chữ đó từ lúc ngồi bên dưới

                 bóng những cây đoan, và trong vài phút nó đã đọc xong thông điệp bên
                 trong.


                    “Bác sĩ, và hơn thế nhiều, bạn thân mến của tôi, với lòng nhân hậu và
                 tốt bụng mà cậu dành cho tôi, vượt khỏi bất kỳ thứ thuốc men nào, tôi muốn

                 để lại cho cậu tất cả những gì tôi có. Cậu sẽ thấy rằng người quản gia và

                 những người giúp việc khác của tôi không bao giờ muốn chúng. Hãy chăm
                 sóc lũ thú vật, và đừng bao giờ mặc bất kỳ thứ gì ngoài màu trắng vì tôi.

                 Cầu Trời phù hộ cậu. Emily Bleech.”

                    Sambo đọc đi đọc lại, rồi đặt nó lại vào chỗ cũ. Nỗi đau và tình thương

                 mến của nó hầu như lớn hơn sức chịu đựng của nó, nhưng có một điều duy
                 nhất mà nó có thể thực hiện. Sau khi đổ nước trong cái bồn tắm ra cửa sổ,

                 nó vội vã đi xuống lầu. Không có một bóng người nào cả. Như thể những

                 khách lạ ban đêm vừa mới rời khỏi những căn nhà phụ một giây lát trước
                 đó, trả lại sự quạnh vắng hàng ngày của chúng. Sambo nhúng ba lần từ đầu

                 đến chân trong cái chậu lớn và bước ra, trắng như một viên phấn. Nó đã

                 làm điều mà bạn nó muốn nó làm.

                    Sau vài ngày, khi trái tim Sambo đã bớt khốn khổ hơn, nó thực hiện vài

                 điều mà nó muốn cho chính nó. Khi bỏ trốn khỏi nhà ông chủ, nó không






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   419   420   421   422   423   424   425   426   427   428   429