Page 428 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 428

“Cháu cưng. Vậy là nó phải đi xa một một thời gian.” Bà cụ bảo. Bà
                 ngưng một lúc rồi nói tiếp. “Nhưng hãy nhớ nhé, tất cả các cháu không

                 được léo hánh tới gần cái rương gỗ sồi.”

                    Nhưng Matilda không thể quên được cậu em Henry của nó, thế nên nó

                 không còn thấy vui thú gì khi chơi đùa mà không có em nó. Nó tha thẩn

                 khắp nhà, suy nghĩ xem em nó có thể ở đâu. Nó bế con búp bê bằng len của
                 mình trên tay, hát khẽ tất cả những câu nghêu ngao nó có thể nghĩ ra. Một

                 buổi sáng nắng đẹp, nó nhìn vào rương, mùi thơm ngọt ngào thoang thoảng

                 và cái rương có vẻ bí ẩn đến nỗi con bé ẵm theo con búp bê leo vào trong
                 đó, như Henry hôm trước.


                    Thế là trong nhà chỉ còn lại Ann, James, William, Harriet và Dorothea
                 chơi với nhau. “Một ngày nào đó có thể chúng sẽ quay lại với chúng ta, các

                 cháu cưng,” bà chúng nói, “hoặc là các cháu sẽ đi tới chỗ chúng. Hãy nhớ
                 kỹ lời nhắc nhở của bà.”


                    Lúc này Harriet và William kết thân với nhau, giả vờ làm một đôi tình
                 nhân; trong khi đó James và Dorothea thích những trò đi săn, câu cá và

                 đánh trận giả.

                    Một buổi chiều lặng lẽ tháng 10, Harriet và William đang vừa ngồi nói

                 chuyện khe khẽ với nhau vừa nhìn ra bên ngoài mái ngói tới những cánh

                 đồng xanh, chúng chợt nghe tiếng kêu chít chít nô giỡn của một con chuột
                 trong phòng sau lưng chúng. Chúng cùng đi vào và tìm kiếm cái hang nhỏ

                 tối tăm nơi từ đó con chuột đã chui ra. Nhưng khi không tìm ra cái hang
                 nào cả, chúng bắt đầu sờ vào những hình chạm khắc trên cái rương, và tán

                 gẫu với những gương mặt tối tăm đang mỉm cười như Henry đã từng làm.

                 “Anh biết rồi! chúng ta hãy giả vờ như em là Người đẹp ngủ trong lâu đài,
                 Harriet nhé,” William nói, “còn anh sẽ là Hoàng tử băng qua những bụi gai

                 và đi vào lâu đài.” Harriet nhìn anh nó một cách dịu dàng và lạ lùng nhưng

                 nó vẫn leo vào trong rương và nằm xuống giả vờ ngủ, thế là William rón
                 rén tới bên nhìn xem cái rương lớn cỡ nào. Nó bước vào để hôn Người đẹp

                 và để đánh thức nàng khỏi giấc ngủ dài. Cái nắp rương chạm trổ chậm rãi







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   423   424   425   426   427   428   429   430   431   432   433