Page 202 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 202

Thương trên các báo và tạp chí Trung ương và địa phương,
                   những câu thơ đầy thổn thức với khát vọng yêu táo bạo và
                   mãnh liệt nhưng cũng dịu dàng nữ tính của một người đàn bà
                   không còn trẻ (nhưng khốn nỗi tình yêu thì không già). Hãy
                   đọc một đoạn trong bài “Chạm”:
                                  Vùi vào môi anh
                                   Chạm thềm mê man, chạm bờ mộng mị



                                    Chạm lời chối bỏ trong lời thầm thì
                                    Dâng bời bời nhớ

                                   Chạm bời bời quên


                                  Hay bài “Đổ tình vào sông”:
                                  Đổ tình xuống dòng La
                                  Ước lòng thôi thương nhớ
                                  Dòng thương đau bên lở
                                  Dòng nhớ đau bên bồi.
                      Tôi không quên cô Thương là cô giáo dạy văn. Cái hồn thi
                   sỹ chắc đã ngấm vào cô từ lâu nó chưa đến dịp để bung nở,
                   nên trong cô có một chút gì đó rất đỗi lãng đãng bay bổng và
                   ngẫu hứng cả trong đời dạy và đời thực. Muôn đời vẫn thế,
                   những kẻ tài năng thường mơ mộng và ngác ngơ giữa cõi đời.
                   Chưa hết, tôi càng ngạc nhiên hơn với thương hiệu thời trang
                   từ chất liệu tự nhiên với họa tiết thêu tay cách điệu rất
                   Thương... Cô Thương là kiểu phụ nữ ngày nay, thông minh và
                   lãng mạn, năng động và gan dạ hơn giữa đời sống.
                      Sau  thế  hệ  chúng  tôi,  tổ  Ngữ  văn  còn  tiếp  nhận  trở  về
                   những gương mặt mới, vẫn là những cô giáo tài năng và xinh
                   đẹp  như  cô  Nguyễn  Thị  Oanh,  Trần  Quỳnh  Trang,  Trương  Thị
                   Thanh. Họ như những bông hoa hàm tiếu đang chờ đợt gió lành
                   để tỏa hương rực rỡ.

                          Tôi xin lỗi các thầy trong tổ Ngữ văn khi viết những
                     3dòng này. Khi tôi về trường, tôi có làm việc với hế
                   hệ vàng của tổ Ngữ văn, những cây đa cây đề trong làng văn
                   giáo dục Hà Tĩnh mà hễ nhắc đến mọi người đều biết như thầy
                   Nguyễn Tiến Bính, thầy Lê Đình Tuấn, thầy Trần Quang Tú. Tôi
                   có dạy cùng họ vài ba năm, rồi họ lần lượt nghỉ hưu theo chế
                   độ. Tổ Ngữ văn ngoài tôi còn có thầy Đậu Quang Hồng ( này





                                                         200
   197   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207