Page 110 - CHT ngoại truyện
P. 110
Trong cơn mê, cặp đôi nào lãng mạn cảnh hôn chân,
Giữa mơ màng, cạ cứng kia khoẻ như lực sĩ.
Chiều ấy, Pham Tinh chở mấy người thăm Thuý Hà bệnh trọng
Tối ấy, Lam Phan Hà tình xưa nối lại ở quán Kara.
Ta trước đã cắt cử mấy người, sắp xếp chỗ nghỉ ngơi,
Ta sau đã nghi ngờ có mấy tên cả đêm không về xin chìa khoá???
Ngày hai sáu, nhóm về trước đi thắp hương cho thầy giáo cũ,
Ngày hai bảy, toán về sau đến nhà thầy tâm sự người thân.
Nhớ miền Nam, Thai Son nuột nà cất giọng cải lương,
Gặp cố nhân, Thảo Linh ca bài “ Thiệp hồng sầu tím”.
Thuận đà, ta khơi lại nỗi buồn mùa hạ cuối,
Hương Xuân, Thuỷ Trần cũng tha thiết “Ngày xưa ơi”!
Chính lễ kén người khéo nói,
Hội hè chọn kẻ ăn chơi.
Cá gặp nước, nước chi cũng quẫy,
Bạn tương phùng, xấu đẹp đều ưa.
Hết một hiệp, say sưa chinh chiến
Hết hai hiệp, quyến luyến không rời.
Nổi trận cười quét sạch buồn lo,
Thức hàn huyên xoá tan trống trải.
Thiên Cầm đêm chẳng thành đêm, Vũ Hằng nhầm phòng tưởng nam
là nữ,
Kẻ Gỗ trên bến dưới thuyền, Việt Dũng quen mồm giật tít
câu view*
Ghê gớm thay, mấy con chồn phải đành mất mạng,
Hãi hùng thay, trăm bánh rán cũng bị tiêu đời.
Nghiêm túc được bữa tan tành, chẳng còn cứu vãn,
Đạo mạo được hồi rũ bỏ, xoã tận chân răng.
Hết hội tan đàn, cứ lâng lâng chân không chạm đất,
Quay về nơi ở, vẫn bơ phờ tâm thế chơi vơi
Hạnh Nguyễn chở năm trăm anh em ra đến Nội Bài mà vẫn
hồn xiêu phách lạc,
Nguyễn Hà tiễn cả bọn về đến Sài Gòn mà vẫn tim đập chân run.
Ta biết dừng đó là hơn,
Để anh em dưỡng sức.
108